VŨ KHÚC RU MƯA-Thanh Xuân

VŨ KHÚC RU MƯA
 
Từng giọt mưa vỡ trong mùa cuối hạ
Nỗi niềm thương theo vũ khúc loang xa
Giọt mưa mềm nâng tiếng hát ngân nga
Từng cung bậc là tình ta dào dạt
 
Trăm lối nhớ đọng trên viền môi ngọt
Những yêu thương da diết mộng mơ tình
Từ nơi em e ấp hạt trinh nguyên
Theo dòng chảy gửi về anh… tha thiết…
 
Hạt thương nhớ gửi mùa trăng biêng biếc
Hạt tự tình gửi ánh mắt em trao
Hạt mênh mang lời yêu dấu dâng trào
Dệt sợi tình mưa tri giao duyên phận...
 
Dẫu cách xa chẳng phôi pha nồng mặn
Kết mạch thơ trao ước mộng lung linh
Ta dắt tay về trong lối trúc-quỳnh
Vũ khúc ru mưa neo bến tình… đôi lứa…
 
THANH XUÂN

*
Thông thường, tiếng mưa rả rích hay gợi nên nỗi buồn man mác giữa lòng người. Trong chuyện tình, những hạt mưa tí tách thường mang tính ẩn dụ cho những giọt lệ nhớ nhung, xa cách đầy phiền muộn... Nhưng ở VŨ KHÚC RU MƯA thì lại khác, rất khác. Bởi tiếng luân vũ của đất trời cuối hạ đã được THANH XUÂN  thổi vào bằng những hơi thở ấm áp nồng nàn đắm ngọt yêu thương:
 
Từng giọt mưa vỡ trong mùa cuối hạ
Nỗi niềm thương theo vũ khúc loang xa
Giọt mưa mềm nâng tiếng hát ngân nga
Từng cung bậc là tình ta dào dạt
 
Và mênh mang trong dòng chảy mặn nồng của bản tình ca bất tận, như suối nguồn yêu thương vỡ òa niềm nhớ, cuộn sôi trào tan chảy cả về ai... Muốn trao hết, gởi hết, cho hết những gì quý nhất của đời mình về nơi ấy, nơi có một trái tim nóng bỏng đang gõ luân hồi những nhịp đập yêu thương bồng bềnh đắm đuối, khúc ca tình hòa với điệu luân vũ mơ nồng của ngàn đêm nhớ mong chất ngất gom lại, vọng về...
 
Trăm lối nhớ đọng trên viền môi ngọt
Những yêu thương da diết mộng mơ tình
Từ nơi em e ấp hạt trinh nguyên
Theo dòng chảy gửi về anh…. tha thiết…
 
Soi rõ từng hạt nhớ, hạt thương, hạt chờ, hạt đợi... Những hạt lòng ngan ngát lời yêu dấu, cái thầm thĩ của cả một khung trời luyến ái, cái thênh thang của trọn vành tim mở ngõ cuồn cuộn dâng trào... Và như những sợi tơ trời trong huyền thoại tình yêu, cái xiên góc của màn mưa đan chéo vào nhau, dệt nên những tự tình duyên nợ.
 
Hạt thương nhớ gửi mùa trăng biêng biếc
Hạt tự tình gửi ánh mắt em trao
Hạt mênh mang lời yêu dấu dâng trào
Dệt sợi tình mưa tri giao duyên phận...
 
Rồi hứa với người mà cũng như tự hứa với mình: Đã dung rủi duyên trời cho hạnh ngộ thì cả đời chỉ mỗi một tiếng yêu thương, dẫu ngàn xa có cách núi trở sông thì chi sá với tiếng lòng chung thủy. Vẫn ước ao thơ tình nối hai tim thành một, mãi mãi hòa chung lòng kết thành những hạt ngọc long lanh ảo diệu, vô cùng.
 
Dẫu cách xa chẳng phôi pha nồng mặn
Kết mạch thơ trao ước mộng lung linh
 
Để cùng nhau ríu rít tay trong tay cập bến tình nồng mặn, lời ước hẹn thanh mai-trúc mã hôm nào kết nụ tào khang. Để vang mãi bản tình ca bất tử, lối trúc-quỳnh réo rắt hồn trong điệu nồng cuồng lả của vũ khúc mưa ru...
 
Ta dắt tay về trong lối trúc-quỳnh
Vũ khúc ru mưa neo bến tình… đôi lứa…
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến