BÍCH CÂU KỲ NGỘ [5] DANG DỞ KHÚC TÌNH

BÍCH CÂU KỲ NGỘ
5. 
DANG DỞ KHÚC TÌNH

Rồi biết đâu nổi chìm thế sự
Sau ba năm gìn giữ tình yêu
Bỗng Uyên như gió đổi chiều
Rượu chè be bét, bớt chiều chuộng nhau.

Nàng Giáng Kiều khuyên câu đạo lý
“Tửu nhập tâm…” nhớ kỹ giùm em
Sinh say, miệng cứ lèm nhèm
Tiên buồn ức dỗi, kệ lem luốc chàng.

Khi tỉnh rượu, Uyên càng hối hận
Biết do mình, Kiều giận bỏ đi
Chán đời định phá xuân thì
May thay nàng hiện xóa tì vết xưa.

Qua giông bão, gió mưa lại ngớt
Hạnh phúc về, sinh một bé trai
Chân Nhi tên trẻ thơm đài
Bi bô cười khóc thắm lai láng nồng.

HANSY


Chú thích:
BÍCH CÂU KỲ NGỘ (碧溝奇遇, Cuộc gặp gỡ lạ lùng ở Bích Câu) là truyện Nôm của Việt Nam, kể về sự tích một người học trò tên là Trần Tú Uyên gặp nàng Giáng Kiều ở đất Bích Câu (Bích Câu có nghĩa là ngòi biếc, nay thuộc thành phố Hà Nội).

BÍCH CÂU KỲ NGỘ là câu chuyện ly kỳ thần bí xảy ra ở trên đất Thăng Long (Hà Nội bây giờ). Hiện nay, ở phố Cát Linh gần Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội) còn có một tòa nhà Bích Câu đạo quán, tương truyền được dựng trên nền nhà cũ của Tú Uyên thuở xưa. Ngoài ra, còn nhiều sự tích trong truyện, nào là sông Tô Lịch, chùa Bà Ngô (ở phố Sinh Từ, tức chùa Ngọc Hồ ở trong truyện), đền Bạch Mã (nay ở phố Hàng Buồm), gò Kim Quy (Tháp Rùa), Cầu Đông (nay ở phố Hàng Đường), đình Quảng Văn (vườn hoa Cửa Nam, Hà Nội ngày nay), v.v...Tên các di tích ấy, theo học giả Trần Văn Giáp, đã đủ chứng thực tính dân tộc của truyện.
https://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%ADch_C%C3%A2u_k%E1%BB%B3_ng%E1%BB%99





Nhận xét

Bài đăng phổ biến