BÍCH CÂU KỲ NGỘ [6-kết] THÀNH TIÊN VỀ TRỜI

BÍCH CÂU KỲ NGỘ
6. 
THÀNH TIÊN VỀ TRỜI 

Kiều lại bảo: Chồng ơi, luyện phép
Tu tiên cùng độn giáp, bói xăm.
Uyên chịu lời, học rất chăm
Chẳng bao lâu đã thẳng tăm tắp nghề.

Giữa loan phòng yên bề hoa chúc
Cõi thanh bình hạnh phúc tràn dâng
Nâng khăn sửa túi ân cần
Vợ chồng tương kính, vọng ngân nga hò.

Rồi một hôm dặn dò con trẻ
Ở dương trần, bố mẹ về tiên
Cùng nhau cưỡi hạc thăng miền
Dệt nên tình sử giữa miên man đời.
……….

Nay đọc lại duyên ngời Tiên-Tục
Thấy Uyên-Kiều chuyện cực kỳ hay
Vần thơ thêm thắt tỏ bày
Những mong khuây khỏa một vài phút giây…

HANSY
---------
Chú thích:
BÍCH CÂU KỲ NGỘ (碧溝奇遇, Cuộc gặp gỡ lạ lùng ở Bích Câu) là truyện Nôm của Việt Nam, kể về sự tích một người học trò tên là Trần Tú Uyên gặp nàng Giáng Kiều ở đất Bích Câu (Bích Câu có nghĩa là ngòi biếc, nay thuộc thành phố Hà Nội).
BÍCH CÂU KỲ NGỘ là câu chuyện ly kỳ thần bí xảy ra ở trên đất Thăng Long (Hà Nội bây giờ). Hiện nay, ở phố Cát Linh gần Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội) còn có một tòa nhà Bích Câu đạo quán, tương truyền được dựng trên nền nhà cũ của Tú Uyên thuở xưa. Ngoài ra, còn nhiều sự tích trong truyện, nào là sông Tô Lịch, chùa Bà Ngô (ở phố Sinh Từ, tức chùa Ngọc Hồ ở trong truyện), đền Bạch Mã (nay ở phố Hàng Buồm), gò Kim Quy (Tháp Rùa), Cầu Đông (nay ở phố Hàng Đường), đình Quảng Văn (vườn hoa Cửa Nam, Hà Nội ngày nay), v.v...Tên các di tích ấy, theo học giả Trần Văn Giáp, đã đủ chứng thực tính dân tộc của truyện.





Nhận xét

Bài đăng phổ biến