BÍCH CÂU KỲ NGỘ [3] KẾT DUYÊN

BÍCH CÂU KỲ NGỘ
3. 
KẾT DUYÊN

Quan sát kỹ, nhan hồng mến mộ
Sinh tuông vào bá cổ mỹ nhân
Thuận đà xé toạc bức tranh
Không cho nàng ấy tìm manh mối vào.

Hết chỗ trú, thấp cao thỏ thẻ:
Thiếp vốn xưa tiên trẻ Giáng Kiều
Lỡ rơi bình ngọc Linh Tiêu
Trời đày xuống thế khiến liêu phiêu đời.

Nay cảm xúc đầy vơi tình tự
Xin kết thề nghĩa cử nồng si
Tào khang gừng muối kiên trì
Quyết không thay đổi, mãi ghi nhớ hoài.

Uyên cũng hứa chẳng phai ước thệ
Dẫu giông đời dâu bể xuống lên
Vẫn luôn bến kết chung thuyền
Ngàn năm vàng đá, rạng uyên ương tình.

HANSY

Chú thích:
BÍCH CÂU KỲ NGỘ (碧溝奇遇, Cuộc gặp gỡ lạ lùng ở Bích Câu) là truyện Nôm của Việt Nam, kể về sự tích một người học trò tên là Trần Tú Uyên gặp nàng Giáng Kiều ở đất Bích Câu (Bích Câu có nghĩa là ngòi biếc, nay thuộc thành phố Hà Nội).
BÍCH CÂU KỲ NGỘ là câu chuyện ly kỳ thần bí xảy ra ở trên đất Thăng Long (Hà Nội bây giờ). Hiện nay, ở phố Cát Linh gần Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội) còn có một tòa nhà Bích Câu đạo quán, tương truyền được dựng trên nền nhà cũ của Tú Uyên thuở xưa. Ngoài ra, còn nhiều sự tích trong truyện, nào là sông Tô Lịch, chùa Bà Ngô (ở phố Sinh Từ, tức chùa Ngọc Hồ ở trong truyện), đền Bạch Mã (nay ở phố Hàng Buồm), gò Kim Quy (Tháp Rùa), Cầu Đông (nay ở phố Hàng Đường), đình Quảng Văn (vườn hoa Cửa Nam, Hà Nội ngày nay), v.v...Tên các di tích ấy, theo học giả Trần Văn Giáp, đã đủ chứng thực tính dân tộc của truyện.
https://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%ADch_C%C3%A2u_k%E1%BB%B3_ng%E1%BB%99







Nhận xét

Bài đăng phổ biến