VỌNG CỐ HƯƠNG

42.
VỌNG CỐ HƯƠNG
(Ngũ độ-Giao cổ)

Viễn xứ người ơi quặn buổi này
Chao lòng thẫm ước điệu trầm say
Hoài quê đượm dõi tìm xa ngái
Trở chốc lềnh loang vỗ mộng dày
Ngỡ đến mùa thu là trở lại
Đâu dè mấy hạ vẫn rời bay
Vàng xưa bỗng rụi sầu tuôn chảy
Lặng nỗi chầm thương phả kín ngày

Lặng nỗi chầm thương phả kín ngày
Bao giờ ái cảm được nồng bay
Ân tình rộng nỡ nào tê tái
Chớ lẽ lìa tan kỷ niệm dày
Dưỡng dục ơn trời luôn tỏa cháy
Mong chờ nghĩa đất lộng lừng say
Từng đêm vọng mãi câu hò láy
Viễn xứ người ơi quặn buổi này

HANSY


GIỮ VẸN CÂU NGUYỀN

Người ơi ở lại bến mơ này
Giữ vẹn câu nguyền thả gót say
Mãi nhé vàng son thời tuổi dại
Và luôn hạnh phúc thảm tơ dày
Tình trao thắm cõi đời mê mải
Nghĩa gởi xanh thềm én lượn bay
Duỗi cánh hoan lòng cơn mộng trải
Niềm vui dậy sóng thảo thơm ngày

Niềm vui dậy sóng thảo thơm ngày
Ngọn lửa yêu cuồng vỗ cánh bay
Thả những vần si cùng ái đại
Hòa bao mật thắm lẫn ân dày
Dù khi biệt trở tình luôn cháy
Dẫu buổi chia rời mộng cứ say
Tỷ kiếp đôi mình ghi tạc mãi
Người ơi ở lại bến mơ này
HCQ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến