NUỐI

82.
NUỐI
[Ngũ độ-Giao cổ]

Đau tình buổi đó quặn lòng tôi
Tất cả giờ đây vỡ vụn rồi
Lặng lẽ tâm hồn thê thảm rối
Âm thầm khúc dạ não nề côi
Triền thơ bạt ngỡ ngàng hương đổi
Khắc khoải hồn đau quãng nhạc tồi
Vẻ sắc tình yêu là cõi tội
Sao lòng mãi nuối ảo huyền ôi

Sao lòng mãi nuối ảo huyền ôi
Giữa gánh sầu thương chỉ lặng tồi
Đã hiểu ân tình luôn xạo chối
Nên dừng ngấn lệ đã khờ côi
Tan tành cả phấn hương già cỗi
Sắc diện gầy hao rã rượi rồi
Kỷ niệm cay xè loang ngõ tối
Đau tình buổi đó quặn lòng tôi

HANSY


BÃO NHỚ

Bão nhớ đêm càn quặn xé tôi
Này xem lạnh thấm cả vai rồi
Đầu hiên gió giật từng cơn rối
Ngả ngõ mưa lùa mấy đợt côi
Quán trọ tàn khuya màu loãng đổi
Phòng khuê tối muộn sắc toang tồi
Mành đưa thấp thỏm trông mà tội
Chốc lại dâng trào quặn thắt ôi

Chốc lại dâng trào quặn thắt ôi
Hồn thơ vắng bạn loãng ngơ tồi
Vần đan tẻ nhạt văn sầu cỗi
Vận trải tan rời ý lạnh côi
Mộng hỡi đừng xa chiều lẻ tội
Tình ơi chớ giận tối đau rồi
Niềm ưu ngập đẫy tràn lan dội
Bão nhớ đêm càn quặn xé tôi.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến