ĐOẢN KHÚC TÌNH PHỤ
ĐOẢN KHÚC TÌNH PHỤ
[Ngũ độ]
Đổ sụm tâm hồn giữa kiếp côi
Bởi gập ghềnh thương ngùi tống tiễn
Dù mong mỏi gặp khó lai hồi
Phai tình đổi dạ tiêu điều sắc
Trở gót thay lòng nhão nhoẹt vôi
Dẫu mặn nồng xưa thành sỏi đá
Từng đêm quặn thắt bão giông bồi
Sao đành phản trắc bạc tày vôi
Đường bay hạnh phúc tiêu tùng bủa
Ngõ cụt trầu cau ám ảnh hồi
Để xót xa tình đau chuyện cũ
Cho gầy guộc sắc não lòng côi
Dù thương mấy nữa nào quay lại
Cổ tích buồn tênh mãi vậy rồi
*
LỠ NHẠT RỒI
Nay giờ giữ chặt chút tình côi
Người trông cõi đợi đầy tin trở
Kẻ đắm lần mơ ngập ngõ hồi
Bởi nỗi thương thầm nơi chốn dạ
Hay ngày khóc đẫm phận màu vôi
Chừng như tại thuở tim oằn nhớ
Cứ nghĩ làm chi để mộng bồi .
Ân nồng bỗng chốc bạc mờ vôi
Còn say mấy nẻo đành luôn nghẹn
Vẫn ngóng vài năm chỉ lại hồi
Nữa xót xa lời bên biển lặng
Qua hờ hững mắt dặm trần côi
Hoài vương những khúc ai từng dại
Nửa ấy bài thơ lỡ nhạt rồi .
Nhận xét
Đăng nhận xét