BIỆT NẺO VỖ VỀ
BIỆT NẺO VỖ VỀ
[Ngũ độ]
Cứ ngỡ hương lòng khó chán chê
Bởi vấn vương tình ươm mộng kể
Cùng khao khát dạ ướp trăng thề
Từng khuya ý hợp hoài san sẻ
Mỗi sớm tâm đầu mãi tỉ tê
Khúc nhạc thần tiên nồng mặn thế
Niềm mơ lộng phả đẹp muôn bề
Ru lòng hớn hở lịm khờ tê
Mây thùa khát vọng mơ bồng bế
Gió dệt trầm hương mộng ước thề
Bất chợt người yêu làm giấc bể
Tha hồ chúng bạn xỏ lời chê
Buồn thiu cuộc sống hờn vô kể
Khép cổng vườn xưa biệt vỗ về
*
GỌI GIẤC MƠ VỀ
Duyên này mộc mạc ấy đừng chê
Lời đêm ngọt đắm trao vùng hẹn
Ý mộng nồng say gửi quãng thề
Để những đêm sầu không lạnh tủi
Cho từng buổi vắng chẳng buồn tê
Người ơi hãy trải gam đồng điệu
Nhịp khúc yêu thương vọng khắp bề
Ngớ ngẩn tim này đến dại tê
Trải đắm nồng sang vùng hẹn ước
Trao ngào ngọt đến nẻo mong thề
Trăng đêm dẫu loãng xin đừng bỏ
Cảnh mộng chưa đầy chớ vội chê
Gió thổi đêm này xao xuyến dạ
Từ trong cõi nhớ gọi nhau về.
Nhận xét
Đăng nhận xét