ĐOẠN TRƯỜNG KIỀU – KIM


ĐOẠN TRƯỜNG KIỀU – KIM

Mây luyến gió, Kim-Kiều hẹn ước
Nguyện cùng nhau họa phước đồng chia
Dẫu ngăn cách, chẳng xa lìa
Trâm vàng một chiếc, ngàn tia sáng thề.

Thơ lộng phú, lịm mê khúc ái
Đàn theo trăng, hoà trải nguồn yêu
Rượu hoan Kim ngả ngớn Kiều
Tình trong như đã… giữ xiêu lạc nguyền.

Hẹn hôn lễ chung thuyến cầm sắt
Chớ lần khân đánh mất quỳnh hương
Đã thề một chữ: Hoài thương
Thì muôn năm nghĩa mãi vương vấn lòng
………….
Nào có hay trời không ngó lại
Khiến thân Kiều đầy ải lầu xanh
Nghĩ toan kết liễu tơ mành
Mà thương người cũ sao đành đoạn xa.

Ôi, bụi đất ta bà khiếp đảm
Dập vùi chôn thiết thảm người ơi
Kiều-Kim nghẹn đắng ngôn lời
Mười lăm năm lỡ làmtơi tả hồn.
………….
Ngày gặp lại, hoàng hôn úa nhạt
Mong giao hòa chàng hát tình si
“Giờ thân thiếp đã xám chì
Nợ duyên xin đổi cầm kỳ - Trọng nghen!”

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến