GỌI NẮNG
GỌI NẮNG
THÔI hãy coi như giấc mộng thường
XIN người giữ lại chút nồng hương
ƠN này chẳng biết bao ngày vượng
ĐỜI ấy đành theo mỗi đoạn trường
TRONG
những buổi chiều say dõi hướng
CƠN
dài ủ nắng giữa ngàn phương
MÊ
lời ấm dịu lòng tơ tưởng
NÀY
khúc hoan ca ửng má hường
GỌI
thầm vang mãi tiếng người thương
MÙA
cũ ngồi chung một chiếc giường
THU
nắng mơ màng treo lá phượng
TỚI
dòng sông Hạ gió tơ vương
TÔI
đi lỡ bước xa ngàn trượng
ĐƯA
mắt nhìn nhau biệt khó lường
EM
thẫn thờ trông lời gắng gượng
VỀ
mù mịt lối phủ màn sương
CHÂN
mỏi mòn leo gối đã cường
EM
về kỷ niệm nối ngàn chương
BƯỚC
vui vẻ điệu đà tim vướng
NHẸ
nhõm lòng yêu lối tỏ tường
TRỜI
thả mây bay tìm gió chướng
BUỒN
theo lá cuốn ngủ hàng dương
GIÓ
reo khúc nhạc thơ vừa xướng
CAO
vút tầng không những nẻo đường
Minh
Hien
*
GỌI MÃI TÊN NHAU
ĐỜI luôn rộn rã điệu nghê thường
XIN được êm đềm những sắc hương
CÓ ngọt ngào thơm cùng thụ hưởng
NHAU mơ màng lộng với miên trường
DÀI câu rạng rỡ khi gần hướng
CHO mộng ân cần lúc viễn phương
MÃI ướp niềm tin dù tưởng tượng
SAU cơn quạnh quẽ lại môi hường
NẮNG rọi yêu kiều nẻo nhớ thương
KHÔNG ai rã rượi giữa đơn giường
GỌI thơm thảo lại đầy tơ tưởng
SẦU hoải hoang về bộn vấn vương
ÁO thắm mù mê thời khó dưỡng
XƯA phai phảng phất nỗi khôn lường
DÙ cho thất thểu hoài cao thượng
NHÀU nát bơ phờ giữa gió sương
CŨNG mong nũng nịu sớm tăng cường
XIN mộng la đà dệt lắm chương
BẠC tóc ngàn năm hoài ngất ngưởng
ĐẦU chân vạn kiếp vẫn tinh tường
GỌI nhau lả lướt quần loan phượng
MÃI ý ân cần dõi hướng dương
TÊN tuổi tràn lan đầy chất lượng
NHAU vui quấn quyện chốn thiên đường
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét