TRẦM LUÂN
TRẦM
LUÂN
Lòng
này sầu mãi nào vơi
Say men tình vỡ, nghẹn mời mọc xưa
Cách xa duyên số như thừa
Mà không ngăn được nỗi thưa thớt lòng.
Thôi thì thôi, đã rỗng không
Cho hồn bạc trắng niềm mông quạnh nào
Trả em dáng đẹp chùng chao
Quạnh hiu ta một cõi xao xác sầu.
Em đi trả lại mưa ngâu
Để thêm giá lạnh giữa dầu dãi sương
Say men tình vỡ, nghẹn mời mọc xưa
Cách xa duyên số như thừa
Mà không ngăn được nỗi thưa thớt lòng.
Thôi thì thôi, đã rỗng không
Cho hồn bạc trắng niềm mông quạnh nào
Trả em dáng đẹp chùng chao
Quạnh hiu ta một cõi xao xác sầu.
Em đi trả lại mưa ngâu
Để thêm giá lạnh giữa dầu dãi sương
Tình
yêu ai biết mấy đường
Mà
vun cho trọn mộng uyên ương đầu.
Thôi thì ngăn lại dòng châu
Cho đời sống nốt, thoát rầu rị xưa…
Thôi thì ngăn lại dòng châu
Cho đời sống nốt, thoát rầu rị xưa…
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét