TÌNH BUỒN


TÌNH BUỒN

Dù cho Đông hết Xuân thay
Vắn dài giọt lệ
với cay đắng tình
Nhớ thương, thương nhớ một mình
Vào ra ngơ ngẩn, chờ
linh cảm về.

Mịt mù gió thảm, mưa thê
Mãi hoài đâu thấy bóng kề cận nao
Ới người thương, ở chốn nào
Mà trong cõi sống khiến chao đảo lòng.

Trách ai nỡ để phòng không
Cho duyên mùa cũ giờ công cốc rồi
Tại người phụ tấm lòng khơi
Cho nên hai đứa phải rời rã tim

Người ơi, biết nẻo mô tìm
Ngàn  năm hẹn ước lại im ắng màu
Thôi thì thôi, lỡ nhịp cầu
Xin cho duyên tới có bầu bạn yêu.

Hỡi người, hồn bỗng liêu xiêu…

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến