THƯƠNG NGƯỜI

THƯƠNG NGƯỜI

Thương người vóc nhỏ đường xa
Một thân gánh nặng những đa cảm đời
Dẫu ngàn câu chỉ một lời:
Mở lòng ra để chịu mời mọc thương.

Tình người ngang trái khó lường
Lòng cần rộng rãi để vương vấn nồng
Ngàn năm kề cận má hồng
Còn duyên vẫn tới đậm đồng cảm lay

Rượu tình chưa uống đã say
Lòng yêu chua tỏ đã ngây ngấy rồi
Nẻo lòng chờ vậy mà thôi
Mà sao ngày tháng cứ trôi giạt hoài.

Nhớ từ cái độ ngô khoai
Niềm yêu khởi sắc khiến thoai thoải nào
Cùng nàng bay đến quãng cao
Thỏa duyên cá nước, dậy lao xao nồng...

HANSY


Nhận xét

Bài đăng phổ biến