HỜN TRÁCH


186
HỜN TRÁCH

Người ơi khắc khoải vọng kinh cầu
Sao nỡ buông tình khiến ủ ngâu
Giấu kín vần thơ lìa ước tưởng
Vùi chôn phím nhạc đốt mơ sầu
Trầm hương nào lại trầm hương hỡi
Uyền mộng xa rồi uyển mộng đâu
Rã nguyện chao hồn chêm loạn tửu
Trăng tà xõa cánh quyện buồn lâu

Trăng tà xõa cánh quyện buồn lâu
Dõi mắt xa mờ chẳng thấy đâu
Trăm nẻo chao nguyền tim buốt lạnh
Ngàn canh rã mộng trí đơm sầu
Chi còn ái cảm chi còn nguyệt
Chỉ có hoang tàn chỉ có ngâu
Huyễn ảo mờ sương lòng quạnh quẽ
Người ơi khắc khoải vọng kinh cầu

HANSY

NGUYỆT SẦU

Lúc nguyệt sà nghiêng xuống ngã cầu
Sao người vẫn uống giọt mù ngâu
Làm giây mộng ước buồn tâm não
Khiến sợi tình mơ lặng phiến sầu
Để khúc thương nồng trôi đến nẻo
Cho lời ngọt thắm cuộn về đâu
Tàn đêm trở giấc loang hờn giận
Bỏ mặc môi thề quạnh quẽ lâu

Bỏ mặc môi thề quạnh quẽ lâu
Hương tình thuở ấy dạt miền đâu
Mà cung đượm ái tàn xơ lạnh
Cả bến nồng ân rã xác sầu
Ngõ mộng cùn trơ trùm sắc lạnh
Vườn thơ héo rũ khoác mành ngâu
Thầm ơi quãng nhớ trầm ngâm điệu
Lúc nguyệt sà nghiêng xuống ngả cầu.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến