HOANG TÌNH


188
HOANG TÌNH

Thế mà tất cả cũng đành rơi
Luyến ái nồng xưa ngút vợi vời
Leo lét canh tàn xơ xác hỡi
Ê chề gối lẻ ngậm ngùi ơi
Mùi hương ái cảm giờ không tới
Cảnh sắc nguyền ân cũng rối bời
Thảm thiết mê lầm hoang hoải gợi
Đâu nào mấy nữa để lòng khơi

Đâu nào mấy nữa để lòng khơi
Khắc khoải hồn chao xám nẻo đời
Có phải ân nguyền thê thiết vợi
Hay vì ước nguyện dễ dàng lơi
Còn chăng biếc mộng ngày xưa tới
Hay đã tàn hương thuở ấy rời
Ta cứ ngỡ hoài yêu dấu gởi
Thế mà tất cả cũng đành rơi

HANSY

HOA MỘNG

Những nụ hoa lòng giữa gió rơi
Nè anh cánh vẫn ngọt trong vời
Mùi hương thắm đượm tươi người hỡi
Sắc mộng say nồng rạng ấy ơi
Nắng dội trên ngàn chao chũng xối
Mưa lùa bãi dưới cuộn xô bời
Hè xanh khúc phượng kìa luôn khởi
Hạ nhớ thương về bỏng mắt khơi

Hạ nhớ thương về bỏng mắt khơi
Mù xa cách đoạn bước hoang đời
Mà luôn thảo khúc nồng say đợi
Vẫn cứ đan lời quyện đắm lơi
Kết mộng hương lành không để vợi
Bồi mơ sắc ngọt chẳng cho rời
Màu trong lối hẹn hoan bừng khởi
Những nụ hoa lòng giữa gió rơi.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến