VẪN NHỚ HƯƠNG NÀO
VẪN NHỚ HƯƠNG NÀO
[Ngũ độ]
Lễ cưới thành duyên buổi đẹp trời
Quyện vỗ về trong mùa thắm toả
Say hò hẹn giữa nắng vàng rơi
Trường ca cổ tích luôn tràn ngập
Vũ khúc tình yêu chẳng chịu rời
Nhạc đẩy đưa hồn mơ mãn kiếp
Thương nồng nã đượm nỏ hề vơi
Vì thui chột nghĩa luyến xa rời
Ngôn từ giả dối ê chề trộ
Cảm hứng khô cằn vội vã rơi
Khiến thẫn thờ tim sầu nghịch cảnh
Thành ngơ ngẩn dạ đếm sao trời
Hương nàng lẩn quất mùi hoa nguyệt
Kỷ niệm theo về đẫm khắp nơi
*
LÁ XA CÀNH
Tầng mây vẫn cuộn ráng lưng trời
Thương nồng một thuở người duyên nhắc
Nhớ đẫm bao ngày kẻ mộng rơi
Mỗi tiếng yêu thầm luôn hẳn đọng
Vài hôm đợi thẳm có đâu rời
Tim sầu cứ gửi vương lần cũ
Bởi lá xa cành đã rụng vơi .
Tình say chốn nọ kẻo chăng rời
Cho ngàn gió thổi mi nhìn quyện
Dẫu vạn ân chìm buổi ngóng rơi
Chợt thấy ai nào đây nẻo ngõ
Hoài trông họ ấy chỉ ngang trời
Thôi đành mặc hết đầu không ngoảnh
Trách tại chi lòng kể rẽ nơi .
Nhận xét
Đăng nhận xét