Bài học từ "đêm trước" đổi mới
Không một ai, dù là người thiếu thiện chí, có thể phủ nhận
sự đổi mới về nhiều mặt của đất nước ta trong những năm qua. Loạt bài trong
“Đêm trước” đổi mới vừa được đăng trên Tuổi Trẻ gợi nhắc những chuyện xảy ra
hơn hai chục năm trước mà như là “cổ tích”.
Bản thân người viết những dòng này từng phải lò mò ra treo giỏ trước cửa
hàng thịt chợ Bến Ngự từ 2-3 giờ sáng để “xí” chỗ xếp hàng mua cho được mấy lạng
thịt tem phiếu sau ngày đứa con gái suýt chết vì bữa ăn độn sắn nhiễm độc do bầm
dập vì vận chuyển, giẫm đạp, chen lấn trong các kho bãi...
So với lịch sử trường tồn của dân tộc, hai chục năm chỉ là một khoảnh khắc
ngắn ngủi; vậy mà những chuyện loại đó đã trở thành “cổ tích”. Điều đó chứng tỏ
công cuộc đổi mới của chúng ta tiến bước nhanh chóng, nhưng mặc nhiên nó cũng
minh định rằng những chủ trương, biện pháp duy ý chí thời ấy quả là quá lạ
lùng, nếu không muốn nói là kỳ dị.
Những câu chuyện “đêm trước”... gợi nhắc một bài bút ký nổi tiếng “Cái
đêm hôm ấy đêm gì” của Phùng Gia Lộc đăng trên báo Văn Nghệ năm 1987 (thời nhà
văn Nguyên Ngọc làm tổng biên tập), kể về sự khốn khổ của người nông dân trong
vòng kìm kẹp của cơ chế cũ.
Bài ký chấn động đến mức tác giả phải rời quê hương ra “lánh nạn” tại tòa
soạn báo Văn Nghệ vì có những kẻ nắm quyền lực lúc đó ở địa phương đe dọa, lên
án anh “nói xấu chế độ”!
Năm 1994, có dịp đi qua Thọ Xuân, quê hương của bạn văn yểu mệnh họ
Phùng, tôi lặng nhìn ra cánh đồng lúa ngậm đòng hớn hở đón mưa và chợt nghĩ:
“Giá như Phùng Gia Lộc được viết bài ký ấy sớm hơn... Giá như anh còn sống đến
hôm nay để cùng chung vui với bà con nông dân bên những bồ lúa tràn đầy...”.
Gợi nhắc lại câu chuyện này cũng để muốn nói điều cốt yếu hơn: giá như những
người lao động - lao động trí óc và lao động chân tay, những chủ thể làm nên lịch
sử, được “cởi trói” sớm hơn, giá như những quyết sách đổi mới được thực hiện sớm
hơn!
Ý nghĩ này có là ảo tưởng hay vô ích không, vì lịch sử không thể lặp lại
và sự nghiệp đổi mới thì đã có biết bao thành tựu? Thiết nghĩ vấn đề đặt ra lúc
này vẫn cần, hơn thế, vẫn cấp thiết.
Chúng ta ai cũng biết nhiều việc đổi mới thực chất là quay trở lại cái cũ
- nói chính xác hơn là trở lại với “cơ chế” hợp qui luật của cuộc sống, hợp
lòng dân (như việc bãi bỏ ngăn sông cấm chợ, trả lại quyền lợi của người nông
dân trên mảnh đất của mình...).
Những điều đó hoàn toàn không phải nhọc công “nghiên cứu” cả chục năm trời
(tính từ khi kết thúc chiến tranh đến năm 1986) mới đổi mới được, nếu người cầm
quyền không tự bó mình trong khuôn phép lỗi thời, thật sự chịu lắng nghe những
đòi hỏi của cuộc sống, của nhân dân.
Không phải chỉ là “chuyện cũ”, ngay hôm nay vẫn còn không ít những qui định,
“cơ chế” trái qui luật cuộc sống, kìm hãm sự phát triển của đất nước, gây trở
ngại cho nhân dân.
Vì thế, bài học “đêm trước” đổi mới vẫn mang ý nghĩa thời sự, nhất là lúc
các địa phương đang tổ chức đại hội Đảng, tiến tới đại hội toàn quốc của Đảng -
nơi thật sự có quyền lực cao nhất quyết định phạm vi và tiến trình tiếp tục
công cuộc đổi mới các mặt hoạt động của mỗi địa phương và của cả đất nước ta
trong giai đoạn sắp tới.
Nhận xét
Đăng nhận xét