NGOÁI TƯỜNG ĐƯỜNG XƯA
NGOÁI TƯỜNG ĐƯỜNG XƯA
[Ngũ độ]
Vườn yêu thuở ấy diễm mơ ngào
Say ràng rịt ngãi giao hoà thắm
Quyện nỉ non lòng trỗi vút cao
Mộng tưởng si thầm khao khát quẫy
Thềm khuya tĩnh lặng nhớ nhung cào
Môi trầm ảo diệu nồng hoa bướm
Ước cảnh xuân tình mãi đượm trao
Vỡ nát hồng duyên khổ dạ cào
Để chán chê sầu trong huyệt trũng
Cho sùi sụt khóc giữa trời cao
Vầng dương thuở hẹn buồn le lói
Cổ tích mùa yêu sũng nghẹn ngào
Dẫu mộng du tìm nhưng chẳng thấy
Trăng thề đã rụng biết làm sao
*
GỬI LỜI THƯƠNG
Thuở mới làm quen những ngọt ngào
Cũng bởi duyên hờ mong đến vội
Nên rằng ái hỏng mộng trèo cao
Vùi chôn kỷ niệm niềm đau cắt
Khép lại buồng tim nỗi khổ cào
Ngại tiếng người ta thường vẫn rủa
Chân tình nghĩa nặng cảm thầm trao
Người đi dạ xót ngỡ dao cào
Mang lời phú ngọt dìm mơ hẩm
Gửi cánh thư hồng vẽ mộng cao
Ngất ngưởng chung trà say vị dẫn
Trầm ngâm chén rượu đẫm hương ngào
Thương mình số mỏng đường duyên phận
Lặng lẽ đêm buồn chỉ đếm sao
Nhận xét
Đăng nhận xét