CUỒNG ĐAU TIM VỠ
CUỒNG ĐAU TIM VỠ
[Ngũ độ]
Dạ hoảng khờ ngây gió bão kềm
Rã cội tâm lòng chua cảm nếm
Sưng vùng cổ họng rát sầu chêm
Rồi chưng oải giấc bơ phờ nệm
Đến nỗi mờ hương ảm đạm thềm
Quãng nhớ xuyên quàng đau khổ đệm
Trăng vàng bữa nọ chẳng còn êm
Quạnh quẽ mình ta xỉn trước thềm
Rã khúc ân tình loang lổ đệm
Teo vùng kỷ niệm thẫn thờ chêm
Dần nghe lạnh não tê bầm nếm
Đã thấy mù sương huyễn ảo kềm
Gác cũ bây chừ trơ cả nệm
Tim cuồng nhảy loạn giữa màn đêm
*
ĐÊM
Rồi giăng nỗi nhớ lại bên kềm
Và đan gió hẹn tưng bừng duỗi
Sẽ trải mưa chờ rộn rã chêm
Để khúc trăng tình xô vỡ nệm
Cho lời mộng ái xẻ toang thềm
Vần thương lấp lửng chui vào đệm
Vẽ cảnh mơ màng đến thật êm
Rồi phiêu lãng bước dạo quanh thềm
Cho say ngất ngưởng cung tình đếm
Để lịm quay cuồng quãng mộng chêm
Mắt gửi yêu chiều sang ấy điểm
Lòng trao nũng nịu đến bên kềm
Nhìn ra khoảng gió hồn bay bổng
Nắm chặt tay vào cánh cửa đêm.
Nhận xét
Đăng nhận xét