SẮCTÌNH
SẮCTÌNH
[Sắc-Giao
cổ]
TÍM thẫm một màu giữa gió đông
Còn đâu XANH mướt thuở hoan
nồng
VÀNG mơ rụng bẽ bàng thân kiếp
Khắc khoải duyên đời XÁM xịt mong
Đã hẹn ngàn năm vầy mộng
ĐỎ
Mà sao mấy bữa nát tim HỒNG
Tình ơi BẠC bẽo hờn đau dậy
CAM khổ thất tình dạ trống không
ĐÀ đượm ân tình có lại không
Làm cho HUYỀN ảo thắm mơ
hồng
TÍA lia thầm ước bồng
duyên đậu
Tê TÁI xin đừng ám ngõ mong
Chớ mãi LƠ là thêm sắc lụi
Mà luôn THANH thoát đượm
hương nồng
Ba ĐÀO lặng nhé đời vui
hưởng
Kỷ niệm GHI vào buổi tạnh
đông
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét