CUỐI NẺO


169
CUỐI NẺO
[Giao cổ]

Khắc khoải niềm đau giữa khạo khờ
Tâm hồn thiết thảm buốt đường tơ
Bên triền bóng rã ân tình lặng
Giữa gió lời chao kỷ niệm mờ
Những tưởng thơm lừng tim mãi ước
Đâu ngờ úa rụi giấc hằng mơ
Nguyền ơi nỡ dứt lòng chi tội
Để tấm lòng si quạnh quẽ chờ

Để tấm lòng si quạnh quẽ chờ
Chi còn mộng ước buổi hoài mơ
Hờn chăn gối bẽ bàng hương lửa
Ngán ngẫm ân tình tủi nuộc thơ
Đã vợi mùa hoan thời đượm ái
Cũng tàn khúc hạnh thuở vàng tơ
Mình ta lặng lẽ mùa xưa ngoái
Khắc khoải niềm đau giữa khạo khờ

HANSY

ĐẾM HẸN

Thầm ai dạ cứ ngẩn ngơ khờ
Thổn thức tim cồn rối cuộn tơ
Vạn nỗi mong cuồng khi gió trở
Muôn niềm nhớ quặn lúc đêm mờ
Lời trong mắt quẫy từng cơn mộng
Tiếng giữa môi gồng những đợt mơ
Khúc lãng dâng trào xuyên sóng khởi
Hồn thương bổng lịm xuyến cung chờ

Hồn thương bổng lịm xuyến cung chờ
Quấn quyện nong tình trải đượm mơ
Để thắm duyên ngào hoan quãng ảo
Cho nồng ái ngọt bổng khoang mờ
Bồi hương rát bỏng êm đường hẹn
Ghép nhụy ran bừng dịu khúc tơ
Khúc nhịp say lòng mê đắm trở
Thầm ai dạ cứ ngẩn ngơ khờ.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến