BỒNG BỀNH


167
BỒNG BỀNH
[Ngũ độ-Giao cổ]

Diễm sắc mê nồng phả lịm thơ
Thương nguyền cảm xúc gọi dòng mơ
Triền miên dậy thảo thơm nguồn nhớ
Rộn rã lòng trao khấp khởi chờ
Dẫu vạn mưa đời loang trắc trở
Thì trăm cuộc ái khỏa nghi ngờ
Cùng nhau kết mộng mầm yêu mở
Huyễn ảo cung tình biếc nuộc tơ

Huyễn ảo cung tình biếc nuộc tơ
Lòng ơi thẫm ước chẳng lu mờ
Duồng trăng quyện rỡ ràng muôn nhớ
Lả lướt miền yêu giữa nhạc chờ
Mãi nhé ân nguyền loang nhịp thở
Luôn kìa ái cảm rạng triền mơ
Và em vẫn vậy dù giông trở
Diễm sắc mê nồng phả lịm thơ

HANSY

HOAN ÁI

Hương nồng trải ngọt đắm lời thơ
Sắc mộng êm hòa xõa quyện mơ
Hãy dệt cho bừng ran quãng nhớ
Và ghim để bỏng rát cung chờ
Niềm ơi sẽ chẳng còn tan trở
Ý hỡi thì không phải lụi ngờ
Vỗ nhịp ân tình đan hết cỡ
Trao về nẻo ấy dạt dào tơ

Trao về nẻo ấy dạt dào tơ
Ái hỡi đừng se sắt ngại ngờ
Cứ thả say lời trong nhịp nhớ
Rồi đan lịm khúc lẫn gam chờ
Cho tình lộng ngát êm tràn thở
Để mộng lâng trào ướt đẫm mơ
Quấn quyện lòng ơi đừng mắc cỡ
Hương nồng trải ngọt đắm lời thơ.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến