Giai thoại PHAN THÚC TRỰC
Giai thoại PHAN THÚC TRỰC
Phan Thúc Trực (1808 - 1852) còn
có tên là Phan Dưỡng Hạo, Phan Sư Mạnh, hiệu là Hành Quí, Cẩm Đình, Dưỡng Hạo
Hiên, quê ở làng Vân Tụ, huyện Đông Thành, nay thuộc xã Khánh Thành, huyện Yên
Thành, tỉnh Nghệ An. Phan Thúc Trực đọc nhiều sách và làu thông kinh sử, nức tiếng
hay chữ, từng thi đậu Đầu xứ (năm 16 tuổi) và nhiều khoa Tú tài, nên được Hội
Văn của huyện Đông Thành tôn tặng đôi câu đối:
Nhất cử thành danh thiên hạ hữu
Thập khoa liên trúng thế gian vô
Nghĩa là:
Một lần thi đậu Cử nhân thiên hạ
đã có người như vậy
Mười khoa thi đều trúng thế gian
chưa từng có ai
Tương truyền, thời ông dạy học ở
làng Nguyệt Viên, tổng Từ Minh, huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa. Làng này có tục các
cô gái vừa kéo vải vừa hát đối đáp với các chàng trai trong đêm. Đôi khi có cả
những nhà nho gà cho các bên hát. Một hôm gặp ông đồ xứ Nghệ, các cô bèn ra một
vế đối để thử tài:
vế xuất: Gái Nguyệt Viên vừa
độ trăng tròn, ai muốn lấy mười lăm quan chẵn
Đây là một vế đối rất hóc hiểm.
Nguyệt Viên là tên làng nhưng cũng có nghĩa là trăng tròn, trăng lại tròn vào
hôm rằm tức mười lăm.
Ông liền đối: Trai Vân Tụ
đông như mây nhóm…
Về đầu đồi rất chỉnh, vì Vân Tụ
là quê ông sánh với Nguyệt Viên, và còn có nghĩa là mây nhóm. Nhưng đến vế sau
"Ai muốn lấy mười lăm quan chẵn" thì ông bế tắc, đành chữa thẹn:
"Mười lăm quan đắt quá, không lấy nữa". Từ ấy, ông tự thấy sở học
mình còn kém, nên lại về quê tiếp tục học nữa. Nhờ đó về sau lừng danh Đình
nguyên Thám hoa Phan Thúc Trực
Vế ra thoạt đầu thấy có vẻ đơn
giản, nhưng khi phân tích rõ mới thấy tính hóc búa tiềm ẩn. Ở chỗ điểm chung của
một địa danh, một lứa tuổi và một con số. Mà địa danh thì có là có hoặc không
có là thua, con người cũng chỉ có vài lứa tuổi nhất định. Phải đến gần 200 năm
sau, có người là Thiền Long Nguyễn Phước Thạnh mới tìm ra đáp án cho vế xuất của
các cô gái. Khi đọc đến giai thoại trên, Thiền Long Nguyễn Phước Thạnh rất
thích. Dù công việc mùa vụ cực kỳ bận rộn gần giống như đang lo hậu cần cho một
trận đánh giặc, nhưng nhân vật này vẫn bị vế ra làm phân tâm. Một vế ra tuyệt
hay, trong tình thế đối đáp trực tiếp thì quả thật là khó cho cụ Phan tìm ra vế
đối ngay lúc ấy được. Nhưng rồi khi có thời gian gián tiếp hơn, Thiền Long Nguyễn
Phước Thạnh đã tìm được đáp án trong lúc chợt nhớ về xã Nhơn Thọ là quê hương của
mình.
vế đối: Lão Nhơn Thọ đến tuổi
người già, khách được đãi sáu mươi mâm lẻ
Phân tích: theo từ điển Hán Việt
Trần Văn Chánh, chữ "thọ" còn có nghĩa là "già, tuổi già".
Vậy "Nguyệt Viên" được dịch là "trăng tròn" thì "Nhơn
Thọ" cũng được dịch là "người già". Xã Nhơn Thọ thuộc huyện An
Nhơn tỉnh Bình Định. Theo wikipedia, "người già" hay người "cao
tuổi" hay người "cao niên" là những người từ 60 tuổi trở lên. Do
đó 60 tuổi là một con số có tính cột mốc. Nói tới tuổi già là biết tuổi từ 60
trở lên. Trăng ngày 15 cũng tròn, trăng ngày 16 còn tròn hơn. Như vậy, điểm
chung về địa danh, lứa tuổi gắn liền con số đã được giải quýêt trong vế đối
trên
Nghe tin ông mất, vua Tự Ðức
phái Tổng đốc Nghệ An mang phẩm vật tới tang quyến truy điệu với bốn chữ
"Học cao hạnh thuần" (nghĩa là "Học vấn đã cao thâm mà đức hạnh
lại thuần hậu") và truy phong cho ông hàm Chánh ngũ phẩm. Một vị túc nho ở
trong huyện Yên Thành đã khóc ông với một đôi câu đối rất ai oán:
Bảng vàng bia đã ngàn thu,
thương tiếc thay, người ấy!
Ðầu bạc răng long trăm nỗi, đau
xót lắm, trời ơi"!
Nhận xét
Đăng nhận xét