CÒN NHỚ CHĂNG NGƯỜI
CÒN NHỚ CHĂNG NGƯỜI
Vào khuya lạnh giá bỗng mơ chồng
Tim buồn bã nhói thèm hương lạc
Phụng lẻ loi sầu dõi mắt trông
Tiếc rẻ vàng son chiều chuộng cũ
Tàn canh ngọc thể khát khao nồng
Chăn hờn dỗi quạnh lòng xa vắng
Diễm ảo xuân tình liệu nhớ không
Tuyệt diễm từng trao thuở ấm nồng
Ngẫu hứng quay cuồng bay bổng lượn
Đêm trường quyến rũ hẹn hò trông
Rồi ngây ngất nựng gò tơ liễu
Khiến mỹ miều loang cảnh vợ chồng
Vẫn ước môi tình thơm trở lại
Cho trời hạnh phúc sẽ hừng đông
*
NỠ LẠNH SAO NGƯỜI
Bỏ mặc mình tôi những chất chồng
Ủ rũ thân hình trong bến đợi
Hao mòn thể xác giữa bờ trông
Dần phai vẻ đẹp từ môi thắm
Vợi rữa hồn nhiên ở mắt nồng
Mỗi bận em cười rung nửa mép
Xong ngồi vật vã có buồn không
Mà tô dưỡng sắc điểm môi nồng
Rồi khao khát trở về nơi hẹn
Sẽ xuyến xao tìm lại nẻo trông
Chữ nhớ chuyền sang dày đủ tập
Lời thương gửi lại xếp thêm chồng
Niềm trong cõi dạ này xin tỏ
Thỏa nguyện tâm tình xứ viễn đông.

Nhận xét
Đăng nhận xét