ĐÀ LẠT CHỜ EM-Gió Phương Nam
ĐÀ LẠT CHỜ EM
Hoa quỳ vàng
rươi nỗi nhớ
Sương loang
tím những triền đồi
Mưa nắng cầm
tay xuống phố
Mắt chiều ngơ
ngác thông rơi.
Em nhặt được
câu hát cũ
Tháng năm đánh
rớt bên hồ
Khe khẽ làn
mây ngái ngủ
Chạm hờ Đà
Lạt trong mơ.
Anh đừng chờ
em cuối thác
Làm sao nghe
tiếng môi thầm
Làm sao biết
lời cỏ hát
Đồi Cù tình
tự đêm trăng.
Anh đừng hẹn
nơi dốc gió
Lời thương
lạc lối sao về
Không lên sợ
Đà Lạt nhớ
Lên rồi trắc
trở tình quê…
Gió Phương Nam
**********************
*
Đà Lạt – xứ
sở hẹn hò tình tự của những đam mê lãng đãng ngàn sương hòa quyện đất trời và
lòng người trong cái mênh mang ngòn ngọt vô cùng… Và cả hoa trong ĐÀ LẠT CHỜ EM
của Nhà thơ GIÓ PHƯƠNG NAM cũng khác.
Hoa
vàng rươi trong nỗi nhớ
Sương
loang tím những triền đồi
Mại mềm nhưng
đỏng đảnh như những cô gái xuân thì, nắng đó mưa đây quyện hòa thành một như
đôi tình nhân tay trong tay dắt díu nhau trong hẹn thề trăm năm vàng đá, lả
lướt tung tăng băng qua những huyễn ảo của đất trời trong ánh mắt tò mò của
những mắt thông tinh nghịch.
Mưa
nắng cầm tay xuống phố
Mắt
chiều ngơ ngác thông rơi
Cái ngần ngật
thảo dã bí ẩn của miền cao nguyên “Paris nhỏ” như truyền kỳ lưu luyến những
khoảnh khắc tình yêu vàng son ngọt ngào của thời hoa mộng năm nao mà giờ đây
chợt mĩm cười sống lại trong váng chiều
ký ức. Vẫn giai điệu ngọt ngào sâu lắng lúng liếng âm ba mê mị của ái tình.
Em
nhặt được câu hát cũ
Tháng
năm đánh mất bên hồ
Khe
khẽ làn mấy ngái ngủ
Chạm
hờ Đà Lạt trong mơ…
Và tất nhiên
ở trung tâm cuốn phim quá vãng tình yêu nhân vật chính luôn hiển hiện như là
một báu vật truyền kỳ mãi mãi được nâng niu trân trọng và bảo quản cẩn trọng
trong vành tim, mà ngộ thay, những kỷ niệm về một người tình đểnh đoảng nghệt
ngờ lại được khắc nét đậm sâu hơn cả.
Anh
đừng chờ em cuối thác
Làm
sao nghe tiếng môi thầm
Hãy nhẹ nhàng
và tinh tế, mại mềm và sâu lắng khi thể hiện tình yêu với ta nhé người! Đừng để
cho sự ồn ã của dòng đời đen bạc che lấp đi tiếng khe khẽ thì thầm yêu thương
trong trái tim đang run rẩy loạn phím tơ tình. Hãy lắng nghe và thấu hiểu lời
ru tình tự của thiên nhiên bởi lắm khi ngôn ngữ của tình yêu đâu cần người
trong cuộc phải cất tiếng dạo lời…
Làm sao biết lời cỏ hát
Làm sao biết lời cỏ hát
Đồi
Cù tình tự đêm trăng
Cũng thế, hãy
lắng lòng lại người ơi, để những sóng tình không phải vất vã gập ghình khi muốn
gởi thông điệp tình yêu đến tim người. Hãy che chắn vườn yêu thơ mộng diệu
huyền nhưng cũng đầy mong manh sương khói dễ vỡ tan trước giông bão của đất
trời và lòng người để khúc tình ca luôn luyến láy những âm vang huyễn hoặc ma
mị…
Anh
đừng hẹn nơi dốc gió
Lời
thương lạc lối sao về
Và tình yêu
cũng thường ngoằn ngoèo khúc khuỷu khi với mây trời lúc chạm mặt nước như những
con đường tình sử đang vắt qua triền đồi tinh tự yêu thương khiến nỗi lòng cứ
bâng khuâng chùng chình đắn đo mãi.
Không
lên thì Đà Lạt nhớ
Lên
rồi trắc trở tình quê…
Nhưng có lẽ
ta sẽ không cưỡng lại được trước cái vẫy gọi đầy sắc màu “vàng rươi” của hoa
mặt trời tình ái nơi chốn sơn lâm huyền thoại mà “đành” phải cất bước tìm
về…
HANSY
********************************
*Ca khúc: ĐÀ
LẠT CHỜ EM
Thơ: Gió
Phương Nam
Nhạc: Trần
Thanh Sơn
Thể hiện ca
khúc: Minh Hiếu
Hòa âm phối
khí: Anh Nguyên
Clip hình ảnh
phụ họa cho ca khúc: Hoàng Xuyên.
Xuất bản
10-05-2013
Nhận xét
Đăng nhận xét