KHI NẮNG LỊM DẦN

35.
KHI NẮNG LỊM DẦN
[Thuận Nghịch độc]

Khi nắng lịm dần cảnh vợi chao
Dạ hương ngời sắc dậy loang nào
Mi nồng chớp khẽ dâng làn nguyệt
Mắt đượm len vờ ngợp ánh sao
Gì hẹn hứa mơ dào dạt phả
Nữa ngon ngào mộng thảo thơm vào
Đi trầm nẻo nhớ thương cuồn cuộn
Kỳ tuyệt khúc hoan ái cảm trào

Trào cảm ái hoan khúc tuyệt kỳ
Cuộn cuồn thương nhớ nẻo trầm đi
Vào thơm thảo mộng ngào ngon nữa
Phả dạt dào mơ hứa hẹn gì
Sao ánh ngợp vờ len mắt đượm
Nguyệt làn dâng khẽ chớp nồng mi
Nào loang dậy sắc ngời hương dạ
Chao vợi cảnh dần lịm nắng khi

HANSY

MỘNG 

Khi chiều nắng ngả tối về chao
Hỡi mộng cùng trăng thả giấc nào
Mi khép nhẹ mơ hình tưởng cuội
Mắt hờ trông giõi nguyệt nhìn sao
Gì mong những để yêu chuyền tới
Đợi rót lời thương dạ trỗi vào
Đi nẻo người ơi lòng nặng nhớ
Niềm dâng ngập cứ mãi tuôn trào

Trào tuôn mãi cứ ngập dâng niềm
Nhớ nặng lòng ơi người nẻo đi
Vào trỗi dạ thương lời rót đợi
Tới chuyền yêu để những mong gì
Sao nhìn nguyệt giõi trông hờ mắt
Cuội tưởng hình mơ nhẹ khép mi
Nào giấc thả trăng cùng mộng hỡi
Chao về tối ngả nắng chiều khi...


Hà Thu 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến