CỨ NGỠ

CỨ NGỠ

Cứ ngỡ đời mãi rỗng không 
Nhờ em thức dậy những đồng cảm yêu 
Mớm thơm nồng mặn sớm chiều 
Ngất ngây tim dạ lậm liêu xiêu khờ.

Tưởng rằng chỉ có trong thơ 
Nào hay giữa thế vẫn mơ mòng nè
Vẫn là nhớ giục trăm bề
Vẫn là nồng cháy giữa mê mẩn cùng.

Cứ ngỡ chẳng được nằm chung 
Nào hay trời sắp khiến sung sướng trào 
Nên trầu lả ngọn về cau 
Nên nàng dậy sóng, ái trau chuốt vời.

Và rồi tình đã lên ngôi
Cau xưa óng ánh, thậm chơi vơi hoài...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến