HOEN LÒNG

31.
HOEN LÒNG
[Thuận nghịch độc]

Tim buốt quạnh hàn tựa giá đông
Tím hoen nguyền vỡ úa môi hồng
Dìm hư huyễn ảo mù phương ngóng
Lịm tái tê mờ mịt hướng trông
Tìm miết vạn khơi sầu gió lộng
Kiếm hoài muôn dặm tẻ trời không
Im nguyền chạnh nhớ ngùi xưa vọng
Chìm ái cõi thơ héo dạ lòng

Lòng dạ héo thơ cõi ái chìm
Vọng xưa ngùi nhớ chạnh nguyền im
Không trời tẻ dặm muôn hoài kiếm
Lộng gió sầu khơi vạn miết tìm
Trông hướng mịt mờ tê tái lịm
Ngóng phương mù ảo huyễn hư dìm
Hồng môi úa vỡ nguyền hoen tím
Đông giá tựa hàn quạnh buốt tim

HANSY


CÔ QUẠNH

Tim lạnh nhớ người vắng quạnh đông
Tím môi nhòe má nhạt son hồng
Dìm hương úa mộng khô niềm ngóng
Lịm sắc hoen tình héo nỗi trông
Tìm dấu cũ nơi thềm gác lộng
Kiếm màu xưa nẻo ngõ miền không
Im lìm chốn hỡi tôi thầm vọng
Chìm lẽ lặng ơi tẻ buốt lòng

Lòng buốt tẻ ơi lặng lẽ chìm
Vọng thầm tôi hỡi chốn lìm im
Không miền ngõ nẻo xưa màu kiếm
Lộng gác thềm nơi cũ dấu tìm
Trông nỗi héo tình hoen sắc lịm
Ngóng niềm khô mộng úa hương dìm
Hồng son nhạt má nhòe môi tím
Đông quạnh vắng người nhớ lạnh tim.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến