HOÀI THƯƠNG
29.
HOÀI THƯƠNG
[Ngũ độ thanh]
Chiều hoang ủ giá quạnh thiên đường
Khuất rẻo ân nguyền lạnh đẫm sương
Héo vọng tình nhân trời huyễn tưởng
Mù khơi kỷ niệm dốc vô thường
Hồng nhan buổi ấy sao mà sượng
Quá vãng hôm nào chợt tẻ vương
Giữa nẻo ta bà lâm nghiệp chướng
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
Hỡi nuộc tơ lòng bỏ vấn vương
Bởi nỗi tan tành duyên trúc phượng
Mà gây vỡ vụn khúc nghê thường
Làm cơn mộng diễm đành chênh hướng
Khiến quãng mơ ngời phải chạnh sương
Cõi ái chi còn mê lịm hưởng
Chiều hoang ủ giá quạnh thiên đường
HANSY
[Ngũ độ thanh]
Chiều hoang ủ giá quạnh thiên đường
Khuất rẻo ân nguyền lạnh đẫm sương
Héo vọng tình nhân trời huyễn tưởng
Mù khơi kỷ niệm dốc vô thường
Hồng nhan buổi ấy sao mà sượng
Quá vãng hôm nào chợt tẻ vương
Giữa nẻo ta bà lâm nghiệp chướng
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
Hỡi nuộc tơ lòng bỏ vấn vương
Bởi nỗi tan tành duyên trúc phượng
Mà gây vỡ vụn khúc nghê thường
Làm cơn mộng diễm đành chênh hướng
Khiến quãng mơ ngời phải chạnh sương
Cõi ái chi còn mê lịm hưởng
Chiều hoang ủ giá quạnh thiên đường
HANSY
MÃI NHỚ
Nắng nhả dần đan ngả cuối đường
Tan chiều khói phủ quyện màn sương
Bờ mây sắc lộng bay lờ lững
Bãi gió hoan ngời lả lướt vương
Ngõ mộng còn trông hình cũ mãi
Thềm trăng vẫn đợi bóng như thường
Chờ ơi nẻo nhớ nồng loan phượng
Lộng lẫy thiên hà rỡ ánh dương
Lộng lẫy thiên hà rỡ ánh dương
Hương nồng phả quyện sát lòng vương
Và mong nhịp nhớ hoài thơm điệu
Vẫn ước lời yêu mãi ngọt thường
Để mộng say nồng chan lẫn gió
Cho tình đắm lịm quẫy vào sương
Chiều rơi có kẻ đang ngồi đợi
Nắng nhả dần đan ngả cuối đường.
Hà Thu
Nắng nhả dần đan ngả cuối đường
Tan chiều khói phủ quyện màn sương
Bờ mây sắc lộng bay lờ lững
Bãi gió hoan ngời lả lướt vương
Ngõ mộng còn trông hình cũ mãi
Thềm trăng vẫn đợi bóng như thường
Chờ ơi nẻo nhớ nồng loan phượng
Lộng lẫy thiên hà rỡ ánh dương
Lộng lẫy thiên hà rỡ ánh dương
Hương nồng phả quyện sát lòng vương
Và mong nhịp nhớ hoài thơm điệu
Vẫn ước lời yêu mãi ngọt thường
Để mộng say nồng chan lẫn gió
Cho tình đắm lịm quẫy vào sương
Chiều rơi có kẻ đang ngồi đợi
Nắng nhả dần đan ngả cuối đường.
Hà Thu
Nhận xét
Đăng nhận xét