LÀM ÔNG

247.
LÀM ÔNG 

Cuối cùng tuổi
lớn được làm Ông 
Con nít quay quần bẩm cụ Ông 
Từ giã tháng năm làm kiếp
trẻ 
Thăng hoa giờ phút phát đời
Ông 
Đâu còn xếp xó nơi ngoài cửa
Chễm chệ
lên hàng chỗ quý Ông 
Ngoái lại mà thương thời
quá vãng
Lão làng sống mãi cũng thành
Ông 

HANSY

TRÁCH GÌ EM 

Ta nào trách móc đến gì
Em 
Chỉ giận thân nghèo
khiến tuột Em 
Pháo nổ
kêu là tuân lệnh mẹ
Duyên vồ nói trớ chẳng lòng Em 
Phương kìa ngó bộ quên tình  bạn 
Chốn ấy đâu nào xót dạ Em 
Nguyệt lão lơ mình nên rước tủi 
Ta nào trách móc đến gì
Em 

HANSY 



CÁC LOẠI ÔNG 

Giữa thế xem chừng có lắm
Ông 
Chức quyền
cao trọng thảy là Ông 
Khổ
hèn râu rậm đều kêu nó 
Phú quý trai
nhằng cũng gọi Ông 
Nhỏ dáng hiền khô cho xuống hắn 
To
mồm dữ tợn xếp vào Ông 
Bù nhìn phỗng đá
nào ai trọng 
Giữa thế xem chừng có lắm
Ông 

HANSY


SỐ PHẬN

Số phận thôi thì chịu vậy Em 
U sầu lắm khổ đời Em
Mầm hoa nhòe nhoẹt ôi thương bướm
Kiếp
chao chùng hỡi nuối Em
Đó
vẫn neo lòng mơ với mộng
Đây hoài dõi mắt nhớ về Em
Ông trời
xẻo cắt làm sao cản 
Số phận thôi thì chịu vậy Em 

HANSY 



RÂU
RIA

Râu chừa để được gọi là Ông
Cuối nẻo
thân già thẳng bước Ông
Nhóm họp rềnh rang ngồi chễm ghế
Tiệc tùng ngất ngư
ng nể vì Ông
Ra đường hết
cả nhường lên xế
Đến chợ thảy đều né
đụng Ông
Hậu ủng tiền hô
hoài mãi sướng
Râu chừa để được gọi là Ông

HANSY





Nhận xét

Bài đăng phổ biến