NHỚ THƯƠNG
248.
NHỚ THƯƠNG
Ngày ấy tim người quyến luyến tôi
Cùng nhau xây đắp thảo thơm đời
Tưởng là tình ái luôn ngời đọng
Đâu biết thiên đường sẽ rụng rơi
Ly biệt ôm sầu loang cõi đất
Lìa xa gặm đắng hận ông trời
Thu về xuân đến người mất dạng
Xa xót giữa lòng hận chẳng trôi
HANSY
Ngày ấy tim người quyến luyến tôi
Cùng nhau xây đắp thảo thơm đời
Tưởng là tình ái luôn ngời đọng
Đâu biết thiên đường sẽ rụng rơi
Ly biệt ôm sầu loang cõi đất
Lìa xa gặm đắng hận ông trời
Thu về xuân đến người mất dạng
Xa xót giữa lòng hận chẳng trôi
HANSY
CÔ ĐƠN
Lặng lẽ ân tình mải miết trôi
Hè qua đông đến mịt phương trời
Buồn ơi mấy bận hồn chao chựng
Tủi hỡi bao lần ái rớt rơi
Ước mộng tàn hoang mờ khỏa nẻo
Ngùi mơ tản rụi héo chan đời
Hoàng lương tỉnh giấc môi mằn mặn
Xao xác tâm hồn lạnh giá tôi
HANSY
DÁNG XƯA
Dáng ấy mãi hoài đậm giữa tôi
Dù bao thay đổi của tim đời
Nhiều thu đợi ngóng tàn mơ rụng
Lắm hạ trông chờ héo mộng rơi
Ngõ cũ hôm nào hoang nẻo ước
Vườn xưa thuở ấy quạnh hương trời
Tình ơi xa xót lòng thương hận
Nỗi nhớ âm thầm đọng chẳng trôi
HANSY
Dáng ấy mãi hoài đậm giữa tôi
Dù bao thay đổi của tim đời
Nhiều thu đợi ngóng tàn mơ rụng
Lắm hạ trông chờ héo mộng rơi
Ngõ cũ hôm nào hoang nẻo ước
Vườn xưa thuở ấy quạnh hương trời
Tình ơi xa xót lòng thương hận
Nỗi nhớ âm thầm đọng chẳng trôi
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét