HANSY bình EM ĐÃ VỀ của Nhà thơ Vũ Miên Thảo



EM ĐÃ VỀ!
*gửi Quỳnh

em đã về!
đánh thức ngày cuối đông
phố núi đẹp hoa mùa xuân thơm nắng
không còn nữa
những bước chân thầm lặng
lang thang chiều cho xác lá vàng đau

em đã về!
gió nhớ sẽ qua mau
hồ lung linh
cuối năm mùa trải mộng
trăng lúng liếng nụ cười trên chóp sóng
lay phay tóc gió
liễu vẫn trang đài

em đã về!
cùng hoa đồng nội thoảng hương
phố núi và anh
đón mùa xưa yêu mến
rộn rã niềm vui với anh và phố huyện
Vàm Cỏ yêu thương ru điệp khúc quê hương!

em đã về!
ngọt dịu giọt mưa xuân
trời nheo mắt
đất cười thơm hoa cỏ
phố núi nồng nàn hương môi thắm
niềm vui ắp đầy
mai nữa cứ là xuân.

Vũ Miên Thảo
*****************
*

EM ĐÃ VỀ – những điệp thức trong thơ của Lãng tử VŨ MIÊN THẢO cứ bồng bềnh huyễn ảo một trời yêu thương tình tự, quấn quyện trong ta những siết ấm thơm nồng của mùa hạnh ngộ phảng phất hương Quỳnh ngày nao đắm đuối cả một góc bể tình si.

em đã về!
đánh thức ngày cuối đông
phố núi đẹp hoa mùa xuân thơm nắng

Như ánh sáng rỡ ràng của hạo nhiên ngàn kiếp tụ về, một cái cười mĩm của người đã khơi dậy nguồn mạch sống âm vang bấy lâu lỡ dại chìm nghĩm trong giá băng lạnh lẽo. Kìa mắt biếc môi nồng điểm phấn thoa son cho vạn ngàn hương hoa chuyển mình tìm về vùng đất hứa. Xa mãi rồi tháng ngày u uẩn buồn thương.

không còn nữa
những bước chân thầm lặng
lang thang chiều cho xác lá vàng đau

Và đúng thế, vẫn chỉ cần có một em thôi, về là hong lại ngút ngàn gió nhớ, là đồng vọng thiết tha tin yêu vẫy gọi, dậy trầm hương cho siết lả men tình

em đã về!
gió nhớ sẽ qua mau
hồ lung linh
cuối năm mùa trải mộng

Cho mắt cười lúng liếng giọt mừng vui, cho chóp sóng trỗi khúc hoan ca bừng rỡ, cho ”lay phay” nghiêng ngã cả đất trời…

trăng lúng liếng nụ cười trên chóp sóng
lay phay tóc gió
liễu vẫn trang đài

Em Đã Về đem hết hạt giống mùa Xuân, rải khắp cả từ thảo nguyên chờm kinh rạch, bềnh bồng đóa hoa tương tư tình tự phả hồn người trong vang vọng tình yêu, để trái tim xanh hòa lẫn giữa mơ hồng, mênh mang trong vũ khúc nghê thường hoan lạc…

em đã về!
cùng hoa đồng nội thoảng hương
phố núi và anh
đón mùa xưa yêu mến
rộn rã niềm vui với anh và phố huyện
Vàm Cỏ yêu thương ru điệp khúc quê hương!

Diệu kỳ thay với chỉ một em thôi mà đất trời cũng tưng bừng niềm vui hạnh ngộ, nói chi ta chỉ là một kẻ si tình nhỏ nhoi yếu đuối giữa bạt ngàn của hương rừng gió nội giữa thảo nguyên ái tình thanh khiết bao la… 

em đã về!
ngọt dịu giọt mưa xuân
trời nheo mắt
đất cười thơm hoa cỏ
phố núi nồng nàn hương môi thắm
niềm vui ắp đầy
mai nữa cứ là xuân.

Em hãy về dẫu chỉ về trong tâm tưởng của hồn ta. Bởi có hương Quỳnh của một thuở dấu yêu phảng phất trong đời này thì mùa Xuân cứ mãi hoài vĩnh cữu…

****
Thơ của Vũ Miên Thảo đã lạ - không những lạ về tâm ý diễn đạt ảo diệu mà còn lạ cả về phía dụng ngôn rất tinh xảo, tài tình… của một bút pháp tài hoa, điệu nghệ. Ngữ nghĩa trong thơ vì thế cứ chênh chao giữa hai bờ Thực – Mộng khiến hồn ta mãi lượn lờ trong huyễn cảnh bồng lai… 

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến