VIẾT CHO TÌNH ĐẦU-Nguyễn Ngọc Hùng
VIẾT
CHO TÌNH ĐẦU
Trải
thơ ở giữa lưng đồi
theo chiều nắng muộn ta phơi chuyện tình
tay ôm nỗi nhớ lặng thinh
chập chờn trang giấy bóng hình người xưa
theo chiều nắng muộn ta phơi chuyện tình
tay ôm nỗi nhớ lặng thinh
chập chờn trang giấy bóng hình người xưa
Chuyện
tình ngày ấy ướt mưa
lá thư mực tím cho vừa nhớ nhau
mưa rơi ướt mối duyên đầu
bài thơ quên lãng bên cầu lạnh căm
lá thư mực tím cho vừa nhớ nhau
mưa rơi ướt mối duyên đầu
bài thơ quên lãng bên cầu lạnh căm
Ngày
em về chốn xa xăm
câu thơ mang nặng một thăm thẳm buồn
cung đàn lạc lối tay buông
ta đi về cõi vô thường tìm nhau
câu thơ mang nặng một thăm thẳm buồn
cung đàn lạc lối tay buông
ta đi về cõi vô thường tìm nhau
Hong
khô cho hết nỗi đau
cho câu thơ cũng bạc màu yêu thương
ta về phố nhỏ mù sương
nhớ quay quắt nhớ chút hương tình đầu
cho câu thơ cũng bạc màu yêu thương
ta về phố nhỏ mù sương
nhớ quay quắt nhớ chút hương tình đầu
Chiều
như một khúc kinh cầu
khóc người xa khuất ngàn câu kệ buồn...
khóc người xa khuất ngàn câu kệ buồn...
Nguyễn
Ngọc Hùng
*************************
*
Có một sự lạ lùng là hầu như ai ai cũng khắc ghi sâu đậm về những kỷ niệm tình cảm yêu đương đầu đời của mình trong suốt quãng đường sống còn lại, mà nếu tách bạch ra xét xem kỹ càng thì gần như chẳng thấy có gì đặc biệt trong đó cả. Bởi so với những cuộc tình sau, tình đầu không có những cảnh ân ái mặn nồng, cũng không có những pha kịch tính bão giông gây đứng tim hay được một kết thúc có hậu với rượu nồng, hoa pháo, cau trầu, động phòng hoa chúc…
Thế mà vẫn mãi đau đáu nhớ về mỗi khi con tim trở trời nhức buốt trong quá vãng yêu thương để bật ra những dòng thơ như trong VIẾT CHO TÌNH ĐẦU của NGUYỄN NGỌC HÙNG
*
Có một sự lạ lùng là hầu như ai ai cũng khắc ghi sâu đậm về những kỷ niệm tình cảm yêu đương đầu đời của mình trong suốt quãng đường sống còn lại, mà nếu tách bạch ra xét xem kỹ càng thì gần như chẳng thấy có gì đặc biệt trong đó cả. Bởi so với những cuộc tình sau, tình đầu không có những cảnh ân ái mặn nồng, cũng không có những pha kịch tính bão giông gây đứng tim hay được một kết thúc có hậu với rượu nồng, hoa pháo, cau trầu, động phòng hoa chúc…
Thế mà vẫn mãi đau đáu nhớ về mỗi khi con tim trở trời nhức buốt trong quá vãng yêu thương để bật ra những dòng thơ như trong VIẾT CHO TÌNH ĐẦU của NGUYỄN NGỌC HÙNG
Trải thơ ở giữa lưng đồi
theo chiều nắng muộn ta phơi chuyện tình
tay ôm nỗi nhớ lặng thinh
chập chờn trang giấy bóng hình người xưa
theo chiều nắng muộn ta phơi chuyện tình
tay ôm nỗi nhớ lặng thinh
chập chờn trang giấy bóng hình người xưa
Nhớ,
nhưng vẫn rất khẽ khàng dẫu lòng cuộn cuồn dậy sóng bởi không muốn bụi hồng phũ
phàng hiện tại lấm lem đi cái huyễn ảo ngày nao khi hai trái tim non trẻ thuần
khiết ngỡ ngàng lần đầu mở cửa vườn yêu
Chuyện tình ngày ấy ướt mưa
lá thư mực tím cho vừa nhớ nhau
mưa rơi ướt mối duyên đầu
bài thơ quên lãng bên cầu lạnh căm
lá thư mực tím cho vừa nhớ nhau
mưa rơi ướt mối duyên đầu
bài thơ quên lãng bên cầu lạnh căm
Té
ra cái kết ngày xưa đó không dễ chịu chút nào! Ấy những phút đầu bướm hoa vẫy
gọi, nắng vàng rực rỡ, chim muông rỡ ràng… Nào những thốt thề mê lịm trong khói
sương diễm ảo của vành môi Venus
Tôi cùng em mơ những chốn nào
Tôi cùng em mơ những chốn nào
Ước nguyền chung giấc mộng trăng sao
Sánh vai một mái lầu phong nguyệt
Hoa bướm vì em nghiêng cánh trao
(Đinh
Hùng – Phạm Đình Chương)
Chỉ
còn lại những phút giây đắng lòng khi đàn duyên lạc phím, khi người về một
phương nào mà ở đó chẳng có chỗ cho ta trú ngụ, không có những khúc nhạc tình
ngày nao hai đứa chung lòng hòa điệu. Câu thơ bẽ bàng khi lạc lõng giữa biển
trời phù vân không bến đậu, cơn đau cứ
làm mê mù đi tất cả những thực tại xót xa khiến cõi hồn chập chờn giữa cõi hư
không vắng vẻ
Ngày em về chốn xa xăm
câu thơ mang nặng một thăm thẳm buồn
cung đàn lạc lối tay buông
ta đi về cõi vô thường tìm nhau
câu thơ mang nặng một thăm thẳm buồn
cung đàn lạc lối tay buông
ta đi về cõi vô thường tìm nhau
Dẫu
là vậy tình ơi làm sao xóa nhòa đi cái kỷ niệm diệu huyền của một thời nhớ
nhung mị ảo đã hằn dấu trong suốt cuộc đời này. Cứ mỗi lần len lén quay về
khung trời xưa cũ thì quá vãng tình đầu lại mưng mủ lên làm rát buốt cả một
khung trời dấu ái chỉ còn là vết tích huyễn mờ. Vẫn mãi quại quằn trong thê
thiết hương tình kỷ niệm xa xôi
Hong khô cho hết nỗi đau
cho câu thơ cũng bạc màu yêu thương
ta về phố nhỏ mù sương
nhớ quay quắt nhớ chút hương tình đầu
cho câu thơ cũng bạc màu yêu thương
ta về phố nhỏ mù sương
nhớ quay quắt nhớ chút hương tình đầu
Nhưng
tất cả những nỗi nhớ trở giấc muộn màng cộng với niềm tiếc thương vô hạn vẫn
không thể kéo thời gian trở về ngày xưa mộng mị để đôi tim son trẻ thuở nao
trùng phùng như “Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy/ Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên –Thế
Lữ”
Rồi từ đó về sau mang trái đắng
Bàng hoàng đi theo gió thổi thu bay
Anh chờ em không biết tự bao ngày
Để thấy mãi rằng thơ không đủ gọi
(Bùi
Giáng)
Thơ
không đủ để gọi dậy một tình yêu nguyên thủy đã bị lấp vùi sâu thẳm dưới lớp
bụi thời gian khiến lòng ta tan tác giữa ánh chiều tà đang chuyển sậm dần qua
màn sương hư ảo tiến về nơi vô định tối hù, nghe vang vọng như một lời trăn
trối
Chiều như một khúc kinh cầu
khóc người xa khuất ngàn câu kệ buồn...
khóc người xa khuất ngàn câu kệ buồn...
HANSY
**************************************************************************************************************************************************************
Nhận xét
Đăng nhận xét