Bình - NHỎ DẤU YÊU ƠI -Maylangthang Tdx



NHỎ DẤU YÊU ƠI

Từ thuở hồng hoang lập địa khai thiên
Nếu tạo hóa đã định rằng theo lẽ tự nhiên
Mỗi cá thể con người chỉ là một nửa
Nửa của ta, xin được gọi em là Nhỏ!

Nhỏ dấu yêu ơi! Em lạc ở nơi nào?
Nhỏ có chạnh lòng khi những trưa hè đưa mắt nhìn từng lọn nắng vàng nhảy múa xôn xao
Nhỏ có ngẩn ngơ ngắm chiếc lá thu rơi trong gió chiều vẽ một đường lả lướt
Nhỏ có trở giấc giữa đêm đông ghì chiếc gối ôm rồi thở dài sườn sượt
Nhỏ có tủi thân bên những cặp đôi đan tay lũ lượt đón xuân về?

Ta còn lặng buồn trong kiếp sống lê thê
Ta vẫn mỏi mê gót mòn tìm cho được Nhỏ
Và ta nghĩ ở phương trời nào đó...
Nhỏ cũng đau đáu, lần mò... mong tìm gặp được ta!
Dù thế gian nầy là quá đỗi bao la
Hãy cứ tin rồi chúng ta vẫn còn cơ hội
Mải miết tìm nhau... để không bao giờ tiếc hối
Dẫu muộn màng... cũng chẳng vội được đâu

Nhỏ dấu yêu ơi!
Hứa với nhau đi... chúng ta không bỏ cuộc
Vô lý hết cuộc đời nầy... mình chẳng được gặp nhau!

Maylangthang Tdx
***********************
*
Có đôi khi, chỉ một mình đối diện với hư không, nghe niềm nhớ tung tăng tìm về hoa cỏ dại, của một sớm bình minh kỷ niệm mà mãi hoài lắng đọng trong góc nhỏ vành tim… Để mãi hoài tự tình suốt thâu đêm trong âm hưởng bài ca thệ ước NHỎ DẤU YÊU ƠI của tác giả MAYLANGTHANG TDX:

Từ thuở hồng hoang lập địa khai thiên
Nếu tạo hóa đã định rằng theo lẽ tự nhiên
Mỗi cá thể con người chỉ là một nửa
Nửa của ta, xin được gọi em là Nhỏ!

Kể từ dạo chiếc xương sườn thứ Chín của người nam được bọc trong hình hài của người con gái, ta cứ mãi bâng khuâng khi vắng thiếu khúc nối ân tình. Để suốt đời đi kiếm nửa kia, nửa đã chọn xương cốt của ta làm nên sự sống. Nhưng dòng đời đâu dễ nào êm ả, thế nên khúc khuỷu của thác ghềnh khiến lạc hướng tìm nhau, để đồng vọng trong ta nỗi niềm ẩn ức.
 
Nhỏ dấu yêu ơi! Em lạc ở nơi nào?

Và chùng lòng biết mấy khi không biết nửa kia của cuộc đời mình có còn giữ mảnh xương sườn số Chín với nhiều kỷ niệm vàng son của một thời quá vãng đam mê và vụng dại nhưng chất chứa ân tình?

Nhỏ có chạnh lòng khi những trưa hè đưa mắt nhìn từng lọn nắng vàng nhảy múa xôn xao
Nhỏ có ngẩn ngơ ngắm chiếc lá thu rơi trong gió chiều vẽ một đường lả lướt

Và cũng lo cho cuộc đời của một phần thân thể mình khi chiếc xương sườn số Chín tan lạc trong cõi mù mê có thể quên cả lối về ngày xưa hoa bướm nọ.

Nhỏ có trở giấc giữa đêm đông ghì chiếc gối ôm rồi thở dài sườn sượt
Nhỏ có tủi thân bên những cặp đôi đan tay lũ lượt đón xuân về?

Dẫu có là thế nào đi nữa thì định mệnh cũng đã buộc em vào ta trong khúc hát mê tình, nên dù có rã rời mệt mỏi đến đâu trong cõi hành trình tìm lại nửa kia của đời mình ta vẫn mãi hoài lê gót cho đến lúc sức cùng lực kiệt, bởi một khi đã đượcThượng đế kết hợp ta với người từ thuở hồng hoang tiền sử thì không một thế lực nào – dẫu là siêu nhiên đến mấy – có thể phân ly!

Ta còn lặng buồn trong kiếp sống lê thê
Ta vẫn mỏi mê gót mòn tìm cho được Nhỏ

Và vẫn vững niềm tin như vậy khi nghĩ về nửa cuộc đời kia đang tìm cách ráp nối lại chiếc xương sườn.

Và ta nghĩ ở phương trời nào đó...
Nhỏ cũng đau đáu, lần mò... mong tìm gặp được ta!

Vẫn động viên nhau giữ chặt chiếc hộp Pandora* khi xác quyết cuối cùng thuyền tình sẽ cập bến bờ hạnh phúc, dẫu muộn màng nhưng có vẫn hơn không.

Dù thế gian nầy là quá đỗi bao la
Hãy cứ tin rồi chúng ta vẫn còn cơ hội
Mải miết tìm nhau... để không bao giờ tiếc hối
Dẫu muộn màng... cũng chẳng vội được đâu

Với một lời hứa chắc chắn của tình yêu và một niềm tin sắt đá về cái ngày tương phùng hạnh ngộ…

Nhỏ dấu yêu ơi!
Hứa với nhau đi... chúng ta không bỏ cuộc
Vô lý hết cuộc đời nầy... mình chẳng được gặp nhau!

Với nhiều ẩn ngữ da diết thiết tha, tác giả Maylangthang Tdx đã vẻ ra một khung trời tình yêu huyễn ảo chập chùng nửa tỉnh nửa mê trong phiên khúc NHỎ DẤU YÊU ƠI đầy yêu thương và ma mị!

HANSY
*Chiếc hộp đựng niềm Hy vọng (Theo thần thoại Hy Lạp)



Nhận xét

Bài đăng phổ biến