CÁM DỖ HOÀI VƯƠNG
CÁM DỖ HOÀI VƯƠNG
[Ngũ độ]
Đêm nồng hiệp cẩn bén mùi hương
Bày mơn mởn vịnh đờ chiêm ngưỡng
Ưỡn nuột nà khuôn múp tỏ tường
Ngọc thể phờ râu vòi vĩnh xướng
Ngôn tình ảo diệu vỗ về thương
Rồi thân xác quyện vầy giao hưởng
Cám dỗ trào tuôn dẻo lạ thường
Cảm giác cưng chiều thật dễ thương
Quẫy đạp quay cuồng bay bổng hướng
Tàn canh bỡn cợt ngả nghiêng tường
Chim hừng hực xáp phờ trên ngưỡng
Bướm nhởn nhơ đùa sũng xạ hương
Quyến rũ vườn khuya hoài tưởng tượng
Ngàn năm mãi nhớ cảnh thiên đường
*
NGỌT THƠM ĐƯỜNG
Dệt cõi thơ này tỏa ngát hương
Chữ thắm trao về cho dạ hiểu
Lời êm quyện đến để ai tường
Mời nhau vẽ đượm dòng ân ái
Rủ lại tô nồng chuỗi nhớ thương
Hãy thả lâng niềm xao xuyến gợi
Mà bay bổng lịm cõi mê thường
Anh à gửi đến thật nhiều thương
Lời trong dạ ấy mong người hiểu
Ý của lòng đây cậu hãy tường
Để cõi yên bình đơm ngập sắc
Cho miền hạnh phúc nở tràn hương
Dìu nhau nhịp bước vào tiên cảnh
Thoả khúc tình ta chuỗi mật đường.
Nhận xét
Đăng nhận xét