NGỠ NGÀNG


NGỠ NGÀNG
[Giao cổ-Ô thước]

Đường quê lặng bước trú mưa chiều
Mây nước ơ hờ nhuốm tịch liêu
Cứ tưởng ngàn xưa ngào ngọt diệu
Đâu dè dốc cũ mịt mù xiêu
Triền mơ rụi đẫm hoang tàn chiếu
Dội ẩm ương nhòe nẻo mộng phiêu
Để ngỡ ngàng thay tình khó hiểu
Nên rồi lỡ phím rã đường yêu

Lỡ phím nên đành rã cuộc yêu
Cung tình vắng nguyệt khiến mờ phiêu
Ước thề vời vợi niềm đau chiếu
Mơ mộng hoang tàn cõi ái tiêu
Có phải thay lòng nên ngoặt kiếu
Hay là đổi ý khiến sầu xiêu
Làm cho phận kiếp rời lo liệu
Đến nổi vành tim buốt những chiều

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến