CÓ BAO GIỜ


CÓ BAO GIỜ

Người đi cuối nẻo xa mù
Để sầu vương lại tình u uẩn nào
Hẹn cùng đẹp mộng trầu cau
Ngờ đâu phụ bạc khiến đau đớn lòng.

Xa rồi héo cả chờ mong
Xót tình cho kẻ mãi trông ngóng hoài
Quên rồi cái thuở sắn khoai
Nên giờ khổ hận vì ai oán tình.

Có bao giờ nắng bình minh
Chiếu về tim lạnh dậy thình thịch tim
Để thôi mỏi mắt trong tìm
Để mùa hạnh ngộ được chìm đắm thương.

Người ơi, dẫu lạc trăm đường
Thì xin về lại nẻo vương vấn nào…

HANSY 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến