THẪM NGUYỀN
8.
THẪM NGUYỀN
Duỗi cánh thơ lòng quạnh giữa đêm
Vàng thương chong ngõ luội tim mềm
Thênh thang nỗi nhớ triền âm giọng
Bàng bạc môi chờ một tiếng em
Gió dỗi âm thầm man mác lịm
Sương hờn hoang hoải lạnh lùng thêm
Duềnh mơ phả ước về thăm thẳm
Nghe phím tương tư rụng cuối thềm
Nghe phím tương tư rụng cuối thềm
Chao hồn gõ khúc đượm đà thêm
Trời quen khuất nẻo mờ sơn mộng
Xứ lạ xa tầm nhạt bóng em
Dẫu muốn chan tình loang mắt đỏ
Làm sao dệt ái đẫm môi mềm
Từng phiên trở giấc thùa men vọng
Duỗi cánh thơ lòng quạnh giữa đêm
HANSY
LỊM MƠ
Thâu dài
quạnh quẽ buốt làn đêm
Nguyệt
giỡn hồn xiêu rủ lặng thềm
Gió vỡ
dâng buồn đôi mắt ngọc
Sương
hờn phủ trắng cõi tình em
Tìm ly
rượi rã đùa men đắng
Đổ chén
thờ ơ giũ lệ mềm
Nửa bóng
mê vờn đưa huyễn hoặc
Âu sầu
gởi phím quạnh lòng thêm
Âu sầu
gởi phím quạnh lòng thêm
Há nỗi
tương tư thỏa dạ mềm
Hoặc dẫu
cho đàn rung biếc mộng
Hay là
để ái vọng buồn em
Tình ơi
đắng hả đau hoài lệ
Nguyệt
hỡi buồn chăng lạnh mãi thềm
Muộn nẻo
canh trường xao xuyến lịm
Thâu dài
quạnh quẽ buốt làn đêm
Phượng
Quỳnh
Nhận xét
Đăng nhận xét