TƯỞNG VỌNG TÌNH XƯA
TƯỞNG VỌNG TÌNH XƯA
[Ngũ độ]
Cảm xúc cuồng si dệt mỗi ngày
Quyện lả lơi bừng chan quyến rũ
Yêu mùi mẫn đượm ước đừng bay
Tình thơ mộng tưởng triền miên ấy
Ảo giác thần tiên rộn rã này
Vạt cỏ may nào thơm phức nũng
Giao hoà muối mặn tẩm gừng cay
Buồn tênh giã biệt chính nơi này
Xuân tình thuở ấy tiêu điều sụm
Cổ tích xưa nào lặng lẽ bay
Khiến rã rời tim nhừ nghịch cảnh
Làm chao đảo dạ suốt đêm ngày
Từng khuya trở giấc đau hoài niệm
Dốc tửu quên sầu giữa lệ say
*
NỤ SAY
Đầy vương hạ nhớ thuở kia ngày
Hương nồng lặng lẽ tim hoài đắm
Dạ thẳm âm thầm lá vẫn bay
Buổi cũ chăng còn in lối mộng
Vừa trông bóng nhạn nẻo xưa này
Ai làm kỷ niệm buông dòng mãi
Đã biết mơ nhiều chỉ lại cay .
Mà duyên ái nọ ngỏ thương này
Cho lời ngọt ấy từng gom giữ
Để dáng hoen rồi bỗng cuộn bay
Nói hẹn tìm trao tràn những buổi
Vườn mê chữ khảm đếm bao ngày
Hay phần lỡ bạc bên thềm vắng
Chạm bến yêu thuyền ủ đẫm say .
Nhận xét
Đăng nhận xét