HỒI TƯỞNG MÙA THƯƠNG
HỒI TƯỞNG MÙA THƯƠNG
[Ngũ độ]
Mê hồn quyện lẫn nắng vàng rơi
Lòng ngơ ngẩn đắm hoài chiêm ngưỡng
Mắt đẫn đờ say chẳng chịu rời
Tản bộ vườn hoa mùi mẫn liếc
Bông phèng ngẫu hứng rụt rè vơi
Và giai điệu luyến bừng hương lửa
Cảnh mộng trào dâng sũng hứa lời
Để lược gương buồn ngãi úa vơi
Nghịch cảnh trầm luân rầu rĩ chuốc
Đường duyên vỡ mộng tái tê rời
Do hời hợt mãi thêm lừa phỉnh
Sẵn đớn đau hoài chịu bỏ rơi
Lỡ bước trầu cau ngùi kỷ niệm
Mình ta đứng lặng giữa sao trời
*
TỪNG MÊ
Để hạt mưa thầm cứ tã rơi
Một ước mơ lòng chăng đã thoảng
Ngàn trông đắm buổi vẫn chưa rời
Hay tình lỡ nọ vương hoài nhớ
Mãi khúc thương này tưởng chợt vơi
Trước gửi say nồng nay vụn vỡ
Còn tim lại úa chẳng đâu lời .
Dẫu nẻo mong chờ có nhạt vơi
Bận thẫn thờ như tràn ngóng trải
Ngày vơ vẩn tựa muốn không rời
Nên làn mắt thẳm trao niềm đợi
Bởi áng thơ buồn nhỡ mộng rơi
Dạo trở mê từng môi chát rũ
Tìm câu hẹn hứa chỉ lên trời .
Nhận xét
Đăng nhận xét