HANSY bình CHO EM TỰA VÀO ANH của Nàng thơ Minh Hiền


CHO EM TỰA VÀO ANH

Cho em tựa vào anh khi bão tố
Giữa cuộc đời sóng gió ngút ngàn xa
Biển cả xô dào dạt khúc tình ca
Lại có lúc vỡ òa muôn bọt bể

Cuộc sống tưởng nhiều khi vẫn thế
Nhưng sóng ngầm chia rẽ sẵn chực chờ
Một phút lơi sẽ ập đến bất ngờ
Thuyền nghiêng ngả xa bờ theo số phận.

Cho em tựa vào anh khi nóng giận
Lửa sẽ tan nắng ấm lại tràn về
Cho cuộc đời cháy bỏng nỗi đam mê
Lại đây em vỗ về an ủi nhé!

Đã lớn rồi sao còn như cậu bé
Ngả vào đây chia sẻ những nỗi niềm
Ai cũng vậy, đều có khoảng trời riêng
Là những điều thiêng liêng hơn tất cả

Cho em tựa vào anh khi vấp ngã
Gượng đứng lên chống trả giữa dòng đời
Có nhiều khi chẳng nói hết bằng lời
Cần yêu thương để vơi đi sầu muộn

Cho em tựa vào anh khi lạc hướng
Cho em tựa vào anh như ước muốn
Cho em tựa vào anh…
Bởi anh là hạnh phúc cuộc đời em.

Minh Hiền
************
*
Tình yêu muôn đời là những khúc tình ca thủ thỉ. Thủ thì với mình và thủ thỉ với tha nhân. Thật đẹp đẽ và nao lòng làm sao khi người tình cất lên những giai điệu ngọt ngào lúc nép vào lòng ta van nài niềm che chở… Hóa ra muôn đời – dẫu là có làm nên những chiến công hiển hách, những sự nghiệp kỳ tài… –  thì đóa hồng yêu thương kia vẫn mãi là “phái yếu” giữa giông bão của tâm tình. Đó cũng là những gì mà thi sỹ MINH HIỀN muốn gởi gắm đến người yêu thơ qua tình khúc CHO EM TỰA VÀO ANH…

Cho em tựa vào anh khi bão tố
Giữa cuộc đời sóng gió ngút ngàn xa
Biển cả xô dào dạt khúc tình ca
Lại có lúc vỡ òa muôn bọt bể

Cuộc đời là một biển mê hoặc đầy rủi ro và bất trắc, mà ngay đến những kẻ mạnh mẽ nhất có lúc cũng phải lả tay chèo khi đối diện với thách thức vô bờ. Và tình trường là rốn bão của tâm hồn. Chỉ một loáng sơ sểnh là nó sẽ cuốn ta đi, trôi mãi về phương trời vô định, chẳng thể nào cưỡng lại… Thì cho em tựa vào vai người nhé, để một thoáng hương lòng kịp sưởỉ ấm phút trầm bi.

Cuộc sống tưởng nhiều khi vẫn thế
Nhưng sóng ngầm chia rẽ sẵn chực chờ
Một phút lơi sẽ ập đến bất ngờ
Thuyền nghiêng ngả xa bờ theo số phận.

Mặt hồ phẳng lặng nào ai dám đoan chắc phía đáy vẫn ngủ yên? Nắng đang đẹp, mây bỗng ùn, trời xanh xám rồi những giọt nước mắt mùa Ngâu chợt về làm tái tê tâm trạng. Mưa gió là việc của trời mà trời còn không giữ trọn để trái đất được mãi mãi mùa xuân, thì với những hạt cát li ti như chúng ta trong vũ trụ bao la này, thể nào không có lúc bị những bất ngờ khách quan lẫn chủ quan gây ra tổn thương, đổ vỡ?  

Cho em tựa vào anh khi nóng giận
Lửa sẽ tan nắng ấm lại tràn về

Mà lòng người lại đa đoan, phức tạp hơn cả đất trời. Mới mật ngọt của ong rừng chan chứa mộng, quặt rất nhanh xuống chất đắng của mật người, đến nỗi ta choáng váng – thậm chí tê liệt đi – tâm hồn khi đối diện với tốc độ thay đổi siêu thanh của lòng người. Mà lại là lòng của người ta hằng yêu quý mới đau đớn xiêt bao!

Cho cuộc đời cháy bỏng nỗi đam mê
Lại đây em vỗ về an ủi nhé!

Nhưng rồi với những mặc định khoan dung, nhân hậu của tạo hóa ban cho người phụ nữ giúp nàng biến đau thương thành nước Cam lồ tưới xuống an ủi một mãnh thú đang gầm thét trong bi thương, uất nghẹn… Như một người mẹ hiền đang ôm ấp vỗ về và dỗ dành đứa con bất trị đầy hư hỏng của mình…

Đã lớn rồi sao còn như cậu bé
Ngả vào đây chia sẻ những nỗi niềm
Ai cũng vậy, đều có khoảng trời riêng
Là những điều thiêng liêng hơn tất cả

Và khi trái tim yêu của lòng dần lấy lại thăng bằng, ta nhanh chóng trở về làm thân sậy yếu ớt và mỏng manh, để được nép vào bóng tùng cao ngất nghễu, hít thở hơi ấm chở che của đấng trượng phu.

Bởi đã xác định muôn đời trong tâm thức, rằng chỉ xin được làm chiếc bóng đi bên cạnh cuộc đời người, được yêu thương, chở che và ngóng đợi…

Cho em tựa vào anh khi vấp ngã
Gượng đứng lên chống trả giữa dòng đời
Có nhiều khi chẳng nói hết bằng lời
Cần yêu thương để vơi đi sầu muộn

Và bởi người là tất cả của đời ta:

Cho em tựa vào anh khi lạc hướng
Cho em tựa vào anh như ước muốn
Cho em tựa vào anh…
Bởi anh là hạnh phúc cuộc đời em.

HANSY
**********************************************************************************************************

Nhận xét

Bài đăng phổ biến