ẢO ẢNH
Chiều nao mây tím gác ngang trời
Bâng khuâng chút nhớ len mơ tới
Ta vẫn thương nàng, ảo ảnh ơi…
Mà gây thương nhớ lẫn mê sầu
Xưa kia hồn trẻ nên nào chi thấu
Ảo ảnh chớ hoài ảo ảnh đau…
Làm thơ lặng chết giữa mưa chiều
Thương con nước nhỏ vầng trăng chiếu
Khiến ảo ảnh bừng mộng liêu xiêu…
Xìn hãy về vui giữa cuộc đời
Được sống mãi hoài trong ngâm ngợi
Ảo ảnh hãy về góc nhớ thôi…
Nhận xét
Đăng nhận xét