9-VỀ LẠI NGÀY XƯA


VỀ LẠI NGÀY XƯA
[Ô thước]

Ta về chốn cũ một chiều mưa
Kỷ niệm ngày nao gợi mấy vừa
Ấy nọ tre làng ai đã hứa
Đây là khóm trúc giọng còn đưa
Ngoài xa quạnh quẽ mờ sương ứa
Tít cuối đìu hiu lặng cảnh thừa
Bước xuống khu vườn ngơ ngẩn lựa
Dâng lòng xúc cảm cuộc tình xưa

Dâng lòng xúc cảm cuộc tình xưa
Nuối tiếc nguyền ân bỗng quạnh thừa
Rã nuộc duyên nồng thê thảm chứa
Tan đường ái rỡ lạnh lùng đưa
Vì đâu hạnh phúc không còn nữa
Hoặc bởi thời gian đã chẳng vừa
Cứ ngỡ đôi mình may đẹp lứa
Ai dè sũng ướt giữa làn mưa

Ai dè sũng ướt giữa làn mưa
Khắc khoải người ơi xót nỏ vừa
Mãi cứ tim sầu queo quắt dựa
Luôn hoài trí lụn mỏi mòn đưa
Còn đâu kỷ niệm ngày chan chứa
Đã hết tình ân buổi thải thừa
Quá vãng thời nao thầm lặng cứa
Thôi rồi vỡ nát nẻo nguyền xưa

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến