11-CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG
CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG
[Nhạc-Giao cổ]
[Nhạc-Giao cổ]
XA biệt em rồi khổ cứa sâu
NHAU xưa ái rã hoải hoang
sầu
CHƯA nhiều hiệp kết ngày
thương bậu
MÀ lại chia lìa buổi đoạn
ngâu
LÒNG gọi thề tìm ai hiểu
thấu
NGHE tim chợt tỏ dạ kêu cầu
QUẠNH hiu gác phượng buồn
giai ngẫu
VẮNG vẻ thân đờ mắt đẫm
châu
ĐƯỜNG tình đã lỡ biệt chờ
mong
THÊNH lệch vành tim khiến
oải lòng
THANG đượm tan rồi đâu thể
ngóng
GIÓ bừng nghẹn tắt chẳng
còn trông
LỘNG điên đảo dạ sầu hoang
trống
MỘT khổ chùng tê trỗi phập
phồng
MÌNH rã rượi nhiều trong
ảo vọng
TA ngùi bởi ái trở mùa
đông
RƯỢU đắng bày ra tiễn
trước thềm
CẠN dòng uẩn khúc trọc
trằn đêm
LY tràn tửu thoát mùi chăn
nệm
UỐNG đoạn trần ai gió phả
rèm
SAY khướt luồn tim sầu
kiểm nghiệm
LÒNG buồn khắc khoải hận
dài thêm
CÒN chi ngoái vọng mùa xưa
hiếm
GIÁ lạnh tình ơi buốt dạ mềm
LÁ thề đã rụng héo mòn thơ
TRÊN nẻo đường qua lặng
ngắt tờ
CÀNH rã xiêu tàn đau đớn mở
MỘT chìm khổ dại guộc gầy
mơ
CHIẾC trâm nát giữa vòng
thương dở
CUỐI quãng vùi trong cõi
ái mờ
BAY dạt ven đời thêm ngẩn
ngớ
XA người quạnh quẽ khiến
lòng đơ
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét