14-LỠ LÀNG MỘNG ƯỚC
LỠ LÀNG MỘNG ƯỚC
[Ô thước]
Hẹn ước tan rồi vắng biệt
nhau
Ngàn xưa kỷ niệm bỗng hoen
màu
Người ơi thuở đó ngời
nhanh nhảu
Ái hỡi tim này lậm đớn đau
Biết vậy đừng mơ hàng ngọc
báu
Chi nào vướng bận lẽ vàng
thau
Làm sao có chỗ mà yên náu
Giữa đoạn lầm si lỡ chuyến
tàu
Con tàu hiệp cẩn đã dần
trôi
Nuối tiếc làm chi cũng lỡ
rồi
Khiến đảo chao nguyền khi
hẹn dối
Thêm tàn tạ ước dạo thề ôi
Mà chêm vớ vẩn ê chề dội
Mà chêm vớ vẩn ê chề dội
Lại thấy đìu hiu mải miết
bồi
Đứt đoạn tơ hồng đau dạ rối
Nghe lòng rạn vỡ giữa tình
côi
Rạn vỡ trầu cau quạnh quẽ
nhà
Thôi rồi hiệp cẩn đã mù xa
Vì sao mộng ước đành tan rã
Khiến nỗi tình yêu hết
đượm đà
Cứ tưởng muôn đời luôn đắm
dạ
Ai dè mấy bữa lại lìa ta
Ai dè mấy bữa lại lìa ta
Giờ đây quá vãng dường như
lạ
Kỷ niệm nhòe sương giữa
cuối tà
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét