KƯNG CHIỀU LỊM MÊ
KƯNG CHIỀU LỊM MÊ
[Trắc-Ngũ độ]
Xuân lòng bốc lửa bừng hoang dại
Ngời bay bổng mắt rực yêu vì
Ngọt vỗ về nhau giòn sủng ái
Cảm hứng trào dâng giục giã tìm
Tình nhân quyến rũ mơ màng lại
Chan nồng mặn sốt dẻo cuồng si
Ảo giác say mèm khêu gợi mãi
Khúc diễm tình bung huyền ảo lại
Gạ gẫm bông phèng giở vuốt ve
Tòm tem bỡn cợt đòi ân ái
Say hừng hực dáng nũng bờ phê
Khiến sõng soài tim luồn nẻo dại
Thoả nguyện bùa yêu cám dỗ nồng
Hồng nhan lữ khách thiên đường trải
*
MÊ LỊM CUNG CHIỀU
Khiến cõi tâm hồn ngây ngất dại
Gió phả nồng say lịm quãng tình
Hương thùa đắm ngẩn ngơ vùng ái
Lời trong tiếng nhạc rót thương về
Ý giữa vần thơ chuyền nhớ lại
Những áng mây trời thả lộng êm
Làm ta đứng quẩn quanh nhìn mãi
Thời gian hãy đứng vòng quay lại
Cho tim ngất lịm giữa hương đời
Để dạ phiêu bồng trong cõi ái
Bởi thích nên làm trí ngẩn ngơ
Vì yêu muốn để tâm khờ dại
Hoàng hôn chốn mộng ấy mơ về
Những bước chân chiều đan nhịp mải.
Nhận xét
Đăng nhận xét