THƯƠNG HOÀI QUÁ VÃNG

 
THƯƠNG HOÀI QUÁ VÃNG
[Ngũ độ]
 
Kỷ niệm chiều nao mướt vỗ về
Đôi mình ấp ủ giữa làng quê
Lòng ngây ngất trỗi bừng yêu dệt
Ngãi mặn mà trao tẩm hứa thề
Ngọt xớt câu tình bay bổng vẫy
Thơm lừng tiếng cảm dập dềnh mê
Nhiều khi cợt nhã mờ ranh giới
Nhủ giọng rằng thương giữ lấy lề
 
Trầu cau hẹn ước mãi thơm lề
Dẫu cuộc vui vầy thỏa đắm mê
Vũ khúc thiên đường tơ tưởng mộng
Vầng trăng kỷ niệm luyến lưu thề
Nồng da diết nguyện cài hương bưởi
Diễm sắt son chờ dệt cảnh quê
Quá vãng xuyên lòng rung cảm dậy
Ngàn thương chỉ muốn được băng về
 
HANSY
*
ÊM DỊU
 
Gió thổi đưa hương quyện chặt về
Ta ngồi giữa bến đợi tình quê
Dùng thơ gửi gấm niềm mong nhớ
Mượn chữ chuyền trao ý hẹn thề
Cảnh hỡi màu thương làm dạ đắm
Đêm này sắc mộng khiến lòng mê
Ngàn muôn cảm xúc dâng ào ạt
Thẹn cứ quanh co ở mép lề
 
Thẹn cứ quanh co ở mép lề
Và thầm trải mộng đến tràn mê
Này thương chớ bảo tim chờ hẹn
Hỡi nhớ đừng khoe dạ đón thề
Để những màu mơ luồn khắp ngõ
Cho từng cảnh huyễn phủ đầy quê
Cuồng quay giữa nhịp trời hoan lộng
Gió thổi đưa hương quyện chặt về.
 
Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến