CŨNG ĐÀNH THÔI VẬY
430
CŨNG ĐÀNH THÔI VẬY
Ngác ngơ dõi mắt, lòng xa xót chường
Hỡi Em, ruột chín nguồn thương
Mà sao tạnh lặng giữa ngường ngượng tim.
Tình hoang lạc bước đã chìm nghỉm nao
Tiếc thay một cánh hoa đào
Vì đâu nên nỗi tắt ngào ngạt xưa.
Khiến tim trở gió bỗng lưa thưa tình
Hết rồi giấc mộng tuyền xinh
Ngoái về chốn cũ khiến mình mẩy chau.
Trăm năm đà lỡ, dạ đau đớn bồi
Giã từ một chén ly bôi
Hẹn nhau kiếp khác sẽ thôi thúc lòng.
Nhận xét
Đăng nhận xét