KỶ NIỆM BUỒN TÊNH
KỶ NIỆM BUỒN TÊNH
[Ngũ độ]
Làm cho kỷ vật nhuốm hoang đường
Còn đâu cõi mộng vui vầy đắm
Đã lặn trăng thề rẻ rúng thương
Ngãi phập phều luôn mờ sắc ửng
Tình hao hớt mãi nhạt xuân hường
Cay xè cảnh ngộ phai vàng đá
Giã biệt nhau rồi tủi phấn hương
Ái vỗ về tim cảm lịm hường
Bởi mốc meo lòng đâu chuyện vãn
Nên hờ hững dạ chẳng còn thương
Trầu cau bạc phếch tiêu điều cảnh
Cổ tích mù tăm quạnh quẽ đường
Cuối nẻo duyên tình ân nghĩa rạn
Thôi rồi kỷ niệm lẫn vào sương
*
XA RỒI
Mới lại nhìn qua ngả cũ đường
Để khát khao đầy men mộng ngỡ
Cho cuồn cuộn ủ khúc lòng thương
Còn vương chữ hứa trông tìm thẳm
Vẫn biết lời trao gửi đợi hường
Một nẻo lần xưa hoài đẫm nhớ
Chi từng góp nhặt thuở chờ hương .
Dẫu má làn môi đỏ nhạt hường
Tại với tơ hồng đau lỡ trở
Hay cùng bóng nhỏ cạn vời thương
Dài đêm ngõ quạnh người quên lối
Lắm cõi vườn thưa kẻ lạc đường
Bởi cánh hoa vùi thêm rệu rã
Xa rồi cũng khuất phủ mờ sương .
Nhận xét
Đăng nhận xét