BÀI CA KỶ NIỆM
BÀI CA KỶ NIỆM
[Ngũ độ]
Xuân tình cảm xúc đẫm bồng phiêu
Vì xao xuyến mãi càng mơ tợn
Bởi hẹn hò luôn đã quyến nhiều
Ngọc nữ xiêu lòng mê mẩn đắm
Thiên đường sủng ái vỗ về yêu
Và thơm phức mộng ngời tiên cảnh
Thượng uyển bừng say giữa nắng chiều
Vạt cỏ may nồng đẫm dấu yêu
Tán gẫu nô đùa rôm rả tuyệt
Hồi xuân quyến rũ ngất ngây nhiều
Thơm vòi vĩnh điệu trao thề ước
Thắm nỉ non lời dệt lãng phiêu
Quá vãng giờ đây thành cổ tích
Vườn trăng kỷ niệm nhớ âm diều
*
NGỌN GIÓ PHIÊU
Vẫn chở hương tình ngọn gió phiêu
Chợt trái tim nồng thương buổi cũ
Hoài con mắt thẳm quyện duyên nhiều
Trong làn nước cuộn bao lời tỏ
Cuối nẻo sông vờn những dạ yêu
Thuở ấy lòng mơ về ngã nọ
Chờ ai mãi đợi áng mây chiều .
Ngỡ đó mê dài bởi vậy yêu
Để dõi nơi hồn trao bóng đẹp
Cùng ngây mỗi bận đắm môi nhiều
Thêm phần trách kẻ chăng sầu lãng
Nhắc phận cho người hẳn lỡ phiêu
Một tiếng kinh cầu đâu nữa thoảng
Nhìn xem cánh vẫy đẩy xa diều .
Nhận xét
Đăng nhận xét